Trùng Sinh Tiểu Nương Tử Ghi Việc (Ký Sự Của Tiểu Nương Tử)

thumbnail
Rate this post

Chương 2

Edit: Meomeo88

Truyện “Trùng Sinh Tiểu Nương Tử Ghi Việc” tiếp tục kể về cuộc sống đầy oan trái của Mạc Như Nghiên, một cô gái trùng sinh và trở thành con riêng của nhà chồng kiếp trước, Nhạc gia. Tuy Nhạc gia giàu có và quyền thế, nhưng cuộc sống của Mạc Như Nghiên không hề dễ dàng.

Tô Linh, người từng sống nhờ trong nhà Nhạc gia, nhìn Mạc Như Nghiên với ánh mắt đầy oán hận. Nhạc Hành Tri, con vợ cả của Nhạc gia và phu quân Nhạc Như Nghiên, đã dành sự quan tâm đặc biệt cho Như Họa, em gái của Mạc Như Nghiên. Mạc Như Nghiên không hiểu làm cách nào mà cô có thể leo lên trong Nhạc gia và trở thành phu nhân của Nhạc Hành Tri. Tô Linh cảm thấy tức giận và muốn đuổi Mạc Như Nghiên khỏi nhà tri huyện, nhưng cô cũng không có quyền lực để làm điều đó.

Mặc Như Nghiên lại đến đây và ngồi gần bên cạnh Tô Linh, khiến cô càng thêm khó chịu. Tô Linh cố gắng che giấu sự không hài lòng và mỉm cười: “Hôn sự giữa đại tiểu thư và đại lang Hạ gia đã được định trước từ khi cả hai còn trong bụng mẹ. Đã hai năm rồi mà đại tiểu thư vẫn chưa chịu thành hôn. Nếu tin tức này lan truyền ra ngoài, sẽ làm nhục danh dự của chúng ta trong tri huyện”.

Hạ Trăn, đại lang Hạ gia, chỉ là một người nông dân bình thường không có quyền thế. Mạc Như Nghiên từ trước đến nay luôn khinh thường Hạ Trăn và không muốn gả cho anh ta chịu khổ. Nhưng kiếp này, Mạc Như Nghiên quyết định phải gả cho Hạ Trăn vì ý muốn của mẹ ruột cô. Mạc Như Nghiên muốn Tô Linh hài lòng và sẵn lòng gả cô cho Hạ Trăn.

Tuy nhiên, Tô Linh không chịu và tỏ ra không hài lòng với ý kiến đó. Mạc Như Nghiên, không để ý đến sự tức giận của Tô Linh, nói: “Nếu Nhị nương không đồng ý, thì sao nếu Nhạc gia đến cầu thân? Nhị nương cũng không sẽ thay đổi ý kiến phải không?”

Tô Linh lại mắc nghẹn và giận dữ. Cô không chịu được sự góp ý của Mạc Như Nghiên và nói: “Hôn sự với Hạ gia là việc của ngươi, sao lại cần tôi đồng ý? Nếu ngươi…”

Trước khi Tô Linh kịp nói xong, Mạc Như Nghiên đứng lên và tỏ ra muốn rời đi. Tô Linh lo lắng mất cơ hội này và ngay lập tức đồng ý với yêu cầu của Mạc Như Nghiên: “Chỉ cần đại tiểu thư chịu gả, việc hồi môn là việc nhỏ, đại tiểu thư đừng ngại”.

Mạc Như Nghiên dừng lại và đề nghị điều kiện đầu tiên của mình: “Một vạn lượng vàng thật bạc trắng”.

Tô Linh sửng sốt và tức giận: “Ngươi nói … Bao… Bao nhiêu? Một vạn lượng? Ngươi tưởng phủ nha tri huyện chúng ta là sơn tặc à, chuyên môn vào nhà cướp của?”

Mạc Như Nghiên không chú ý đến sự tức giận của Tô Linh và tiếp tục đưa ra yêu cầu thay đổi: “Vậy trả lại Cẩm Tú Phường mà nương ta để lại cho ta”.

Tô Linh không thể tin được vào điều này. Cẩm Tú Phường là tài sản riêng của mẹ ruột Mạc Như Nghiên và là di sản của họ Vu Cẩm Tú. Tuy nhiên, Mạc Như Nghiên muốn cô trả lại Cẩm Tú Phường và còn trả một khoản tiền lớn. Tô Linh không thể chấp nhận việc này.

Tô Linh hoảng sợ và không thể hiểu tại sao Mạc Như Nghiên lại biết về chuyện Thủy Họa Trai và Hành Hương Lâu, những nơi mà cô đã mua lén. Cô tự hỏi ai đã phản bội cô và nghĩ rằng có lẽ là Như Họa, em gái của mình. Tuy nhiên, cô không có thời gian để suy nghĩ về việc này.

Mạc Như Nghiên tách biệt lễ nghiêm với Tô Linh và rời khỏi phòng của cô. Tiểu Đào, người hầu cận Tô Linh, lưỡng lự nhìn cả hai và quyết định theo sau Mạc Như Nghiên.