Review Phantom Lady – Cornell Woolrich

Rate this post

Câu truyện bắt đầu với một người đàn ông sang trọng và một quý bà lịch lãm, bốc đồng. Mọi thứ trôi qua vô cùng tự nhiên, đẹp và lãng mạn với cả hai và cả với chính độc giả, hai người mới quen, uống rượu, ăn tối, xem kịch rồi trở về, hai con người bình thường trong một đêm NewYork sáng rực ánh đèn.

PHANTOM LADY CORNELL Woolrich vintage mystery suspense paperback Ballantine  £12.26 - PicClick UK

Và bi kịch bắt đầu khi nửa đêm, khi bóng tối bao trùm dầy đặc hơn, khi người đàn ông trở về.

Cuộc sống cả anh ta hoàn toàn bị đảo lộn vào thời điểm đó, anh bị bắt vì tội giết vợ, người phụ nữ anh đã đề nghị ly hôn hàng tháng trước đó với đầy đủ vật chứng nằm trong tay cảnh sát.

Mạch truyện nhanh chóng được đẩy lên cao trào, dồn dập. Hãy tưởng tượng người phụ nữ đã ở cùng bạn cả đêm, đã cùng ăn, cùng uống, cùng xem kịch với bạn, chỉ cách bạn có vài cm là cứu cánh cuối cùng của bạn. Là nhân chứng duy nhất, là bằng chứng rõ ràng nhất cho sự vô tội của bạn. Nhưng, khi tìm lại, người phụ nữ đó như bốc hơi, hoàn toàn bốc hơi trong cái thành phố hàng triệu người này. Tất cả những người mà đêm trước bạn và cô ta đã gặp đều phủ nhận sự tồn tại của cô gái. Từ anh phục vụ quầy rượu, bồi bàn, chủ rạp hát hay tài xế tắc xi… cô ta như vô hình với tất cả, chỉ hiện hữu với riêng mình bạn.

Cảnh sát cười nhạo vào mũi bạn, mọi người cười nhạo vào mũi bạn vì bóng ma của một cô gái, vì một sản phẩm tưởng tượng do bạn tạo nên.

Cái cảm giác một mình chống lại thế giới, tất cả mọi thứ đều quay lưng lại với bạn, không còn dám tin vào ai, tin vào cái gì, thậm chí còn không dám tin vào đôi mắt, đôi tai của chính mình nữa. Cảm giác mọi thứ sụp đổ dưới chân khiến bạn run rẩy, biến bạn thành kẻ nhút nhát, đắm chìm trong đáy sâu của nỗi tuyệt vọng thật đáng sợ. Bạn đã phải xin cảnh sát nhốt mình lại, để bạn được dựa vào 4 bức tường chật hẹp trong nhà giam để gắng gượng tấm thân tàn.

Bạn đã tưởng tượng ra chưa? Ra cái viễn tưởng khốc liệt mà tác giả đã vẽ lên cho bạn chưa?

Từng chương, từng chương là sự đếm lùi đến thời gian treo cổ, là sự tự vệ yếu ớt của nhân vật đối với những lời buộc tội của thám tử và tòa án. Và rồi một người bạn cũ trở về quyết tâm vén màn đêm của sự thực ảo tăm tối đi tìm bóng ma của người phụ nữ trong trí nhớ mơ hồ của nhân vật chính. Hi vọng lại được thắp lên nhưng sau mỗi chương cái hi vọng đó càng tắt ngúm trở lại, mọi đầu mối về cô gái bí ẩn đều bị chặt đứt một cách vô tình hay cố ý.

Màn đêm vẫn buông thứ bóng tối dày đặc và hư ảo lên tất cả, người đọc bị cuốn vào từng bước chân dò dẫm của nhân vật để lật lại vụ án cho người bạn nối khố nhưng cứ mỗi khi tìm thấy một con đường thì nó lại dẫn đến ngõ cụt…

Làm sao, phải làm sao thoát khỏi bóng đêm đen này? Cả câu truyện xuyên suốt một câu hỏi cứ ám ảnh mãi độc giả qua từng trang giấy, sự bất lực hiện hữu một cách rõ ràng, cuồn cuộn như được thực thể hóa, độc giả như sờ, như nắn được sự bất lực của những kẻ đi tìm sự thật.

Ức chế nhưng không dứt ra được, Woolrich quả không hổ là bậc thầy của Trinh thám đen, sự tăm tối, ức chế qua từng câu chữ được truyền tải đến người đọc một cách cô đọng nhất. Cảnh vật, sự việc, tâm lý nhân vật được lồng ghép một cách đầy hợp lý và có ý đồ như xoắn xuýt lấy nhau, đẩy mạnh sự kịch tính đến tận những trang cuối cùng.

Và khi sự thật được hé lộ, độc giả như vỡ òa ra bởi sự ngạc nhiên. Có thể mọi người đoán được những gì đang diễn ra, nhưng đừng tin vào nó, vì nó khác hẳn những gì bạn đang nghĩ đấy…

BRs!

Người review: Tiến Phạm (https://www.facebook.com/tien.pham.3363)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *