Review Đêm Trường Tăm Tối – Tử Kim Trần

Rate this post

Gắn mác trinh thám, bắt đầu bằng một vụ án mạng ngay tại ga điện ngầm công cộng, dưới sự chứng kiến của rất nhiều người, tưởng rằng chắc sẽ lại là một cuộc đấu trí cân não điển hình giữa cảnh sát và tội phạm như những mô típ trinh thám khác. Nhưng đọc đến nửa chừng thì mới phát hiện ra, vụ án mạng xảy ra là để tìm lại chân lý cho một vụ án oan khác của 12 năm về trước.
Có 1 đứa bạn từng hỏi, số 12 trên sách là gì, có tới 12 quyển lận hả? Giờ mới có thể trả lời, ko phải là 12 tập truyện, mà là 12 năm để lật án, 12 năm để bỏ hết tuổi trẻ, sự nghiệp, gia đình, tương lai.. để chống lại quan chức nhà nước, đổi lấy sự trong sạch và công lý.
Một kiểm sát viên ưu tú, một luật sư lừng danh, một bác sĩ pháp y chuyên nghiệp và một cảnh sát hình sự nhiệt huyết. Bốn con người am hiểu luật pháp kết hợp lại chỉ để giành lại được công lý, cuối cùng thì người chết, người vào tù, người suốt ngày bia rượu..
Lương thiện, chính trực, công bằng không thể chiến thắng được đồng tiền và quyền lực.
Truyện như một thước phim thời sự, kể lại hết nỗ lực 12 năm đưa sự thật ra ánh sáng, nhưng đổi lại chỉ là những cái xác, và những cái xác cũng chỉ là tôm tép.

XUẤT SẮC !

Review sách) Đêm Trường Tăm Tối – Tử Kim Trần

Rất thích văn phong của Tử Kim Trần từ những tác phẩm trước, nhưng cũng chỉ đọc ebook, vì bản tính mê sách, thường sẽ đọc ebook trước rồi mới mua, vì đọc ebook sẽ mỏi mắt, có thể dừng nghỉ ngơi, chứ cầm cuốn sách mà đọc chắc ko còn biết đến gì xung quanh nữa
Cuốn này thì khác, do còn mới nên chưa có ebook, tựa đề lại thể hiện rõ về chính trị và quan liêu nên cũng tò mò mua đọc. Tác phẩm không gây thất vọng.
Có những sự thật, không phải cứ lương thiện, chính trực và nhiệt huyết thì có thể tìm thấy công lý.
Xã hội là như vậy.
Bốn con người đại tài, am hiểu luật pháp như vậy còn không tránh khỏi tù tội, thì những con người bình thường nên biết an phận.
Tiền và quyền luôn thắng 
Đọc xong vẫn còn bùi ngùi đây

Trên đây là review của Độc giả Nguyễn Hoàng Kim

Dưới đây là một review khác ở trong group Hội những người thích truyện trinh thám, bạn Cừu Tiên Sinh (https://www.facebook.com/tiensinh.cuu.3)

Vừa đọc xong cuốn này tối qua và muốn chia sẻ cảm nhận của mình ngay, bứt rứt không chịu được (bài viết có spoil).
Có thể nói đêm trường tăm tối là tác phẩm trinh thám hay nhất mà mình từng đọc cho đến thời điểm hiện tại và cũng là cuốn sách mà mình không muốn đọc lại nhất, vì nó quá ám ảnh với mình. Lần đầu đọc một tác phẩm trinh thám mà phe chính nghĩa thua triệt để, kẻ thủ ác không phải trả giá hay bị trừng phạt, cò lẽ vì vậy mà mình bị sock và khó mà chấp nhận được, gấp lại cuốn sách mà mình trăn trở mãi không thôi, thật sự rất không cam tâm, tại sao đã làm đến mức đó rồi mà vẫn thua? , tại sao lại như thế? nếu như đây là vụ án kiểu nạn nhân là người cực kì đáng ghét và gây phẫn nộ cho nhiều người thì dù kết quả có là hung thủ thắng thì mình cũng không bức xúc đến vậy, còn đây nạn nhân là những đứa trẻ, những người tốt vô tội, nạn ấu dâm – chủ đề gây bức xúc nhất, tác gỉa miêu tả một cách rất chân thực các tội ác của chúng, đẩy phẫn nộ của độc giả lên đến đỉnh điểm, nói về nạn ấu dâm – chủ đề gây bức xúc nhất, thì càng làm người đọc như mình mong kết cục là chừng trị được chúng, và cái cảm giác hồi hộp nghẹt thở khi mà các nhân vật chính hết lần này đến khác bị huỷ từ vật chứng đến nhân chứng, bị hại cho thê thảm, rồi cho đến khi kế hoạch được vạch ra, 1 kế hoạch tinh vi gần như không một kẽ hở, đọc đến những trang cuối cùng, khi mà sự thật dần được phơi bày, tưởng rằng đã có thể mãn nguyện rồi, nhưng không, cuối cùng họ vẫn thua, thua hoàn toàn, thua 1 cách đau đớn, những người đã dành cả thanh xuân để sự thật được phơi bày, dành cả tuổi trẻ để đấu tranh cho công lý và thậm chí là hy sinh cả cái chết…họ đường như đã dành tất cả để đánh cược, không chừa lại đường lui cho mình, đã làm đến mức đó rồi nhưng cuối cùng thì sao, vẫn phải chịu thua trước quyền lực. Đúng kiểu bị dội cho một xô nước lạnh, cho người ta hy vọng mãnh liệt bao nhiêu cuối cùng lại bị đẩy vào thất vọng cùng cực. Lúc đọc những bài báo khi kết thúc vụ việc mà tức đến bật cười, Hạ Lập Bình, Lý Kiến Quốc, Hồ Nhất Lãng tất cả đều chết, ha nhưng chết thì sao chứ, những cái chết nhẹ nhàng và thanh thản nhỉ? những kẻ thối nát và bẩn thỉu chết cũng không hết tội không những không phải trả giá mà khi chết vẫn giữ được thanh danh trong sạch, Tôn Hồng Lôi thì vẫn nhởn nhơ no mặc ấm. Trong khi đó Trương Siêu thì tù 8 năm, Trần Minh Chương cũng đi tù, Triệu Thiết Dân mất chức, Lý Tĩnh và Quách Hồng Hà chắc cũng phải chịu đau khổ và dằn vặt không hề nhỏ, m tự hỏi liệu Giang Dương chết có nhắm mắt không?. Mình vẫn không thể hiểu nổi, sự việc được công khai cho toàn thể hội đồng, cán bộ cấp cao nhất, thế nhưng lại vẫn không làm gì được, chẳng lẽ bộ máy tư pháp nhà nước các kiểu nát từ trên xuống dưới sao? và tại sao không công bố toàn bộ câu chuyện, những bức ảnh, đoạn video của Giang Dương cho báo chí và mạng xã hội, sự việc đã gây sức nóng ngay từ đầu rồi, chỉ cần thêm mồi lửa nhứ thế chắc chắn buộc phải vào cuộc điều tra lại và không thể nào ép mọi chuyện xuống được như thế, HLB, LKQ, HNL có thể sẽ không chết hoặc cái chết của chúng sẽ càng bị nghi ngờ hơn, hoặc dù kết quả điều tra có buộc tội chúng được không thì ít nhất cũng sẽ để lại vết nhơ, 1 cái nhìn khác của cộng đồng đối với chúng, ít nhất không phải là bọn chúng vẫn giữ được thanh danh cho đến lúc chết, đó là điểu mà mình không cam tâm nhất. Và Một ước muốn nhỏ nhoi là một ngày đẹp trời nào đó Tử Kim Trần hứng lên viết phần tiếp theo, dù chỉ là vài chương ngoại truyện thôi cũng được.
Thật sự là trong lúc đọc bộ này mình cực kì phấn khích và tự nhủ là chắc sẽ sưu tầm hết những tác phẩn khác của Tử Kim Trần, nhưng sau khi đọc xong thì chắc mình suy nghĩ lại thôi, không biết những tác phẩm sau của ông có gây ức chế như cuốn này không, chứ thích truyện của ông lắm mà lần nào đọc xong cũng ức chế tinh thần thế này chắc chết mất.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *