Review Sách: “Phía Tây không có gì lạ” – Chiến tranh đẫm máu và những người lính

Review Sách: "Phía Tây không có gì lạ" - Chiến tranh đẫm máu và những người lính
Rate this post

Phía Tây không có gì lạ

Cuộc đời Erich Maria Remarque (1898-1970) đã bị thay đổi mãi mãi bởi Thế chiến thứ nhất, với năm lần bị thương. Những trận chiến khốc liệt đã gây ảnh hưởng sâu sắc trong tâm trí của Remarque và ông đã tìm cách đuổi theo những cơn ác mộng đó trong các tác phẩm văn học. “Phía Tây không có gì lạ” được coi là tác phẩm xuất sắc nhất của ông, trong đó ông đã mô tả những đau khổ và cảnh tượng khốc liệt trong cuộc chiến tranh.

Tác phẩm kể về Paul Bäumer, một binh lính trẻ người Đức, nguyện nhập ngũ vì sự thuyết phục của Căntôrec, giáo sư của anh. Căntôrec đã thuyết phục cả lớp tham gia quân đội để tạo dựng danh tiếng cho quê hương. Sau giai đoạn huấn luyện gian khổ dưới sự chỉ huy của Himmenxtôt, một quan trạm, Bäumer và các bạn cùng đi ra tiền tuyến. Dù được truyền cảm hứng trong trường với những hình ảnh anh hùng, Bäumer nhanh chóng nhận ra rằng cuộc chiến tranh phía Tây không phải là sự vinh quang, nó không biến con người trưởng thành mà thay vào đó, nó hủy diệt những người mạnh mẽ và lịch sự. Tất cả bạn của Bäumer đã chết, bị thương hoặc đào ngũ. Paul Bäumer bắt đầu tự hỏi về ý nghĩa cuộc sống và không biết liệu anh có sống sót sau cuộc chiến hay thậm chí có sống trong một thế giới không có chiến tranh hay không.

Xuyên suốt câu chuyện, Remarque thường sử dụng từ “chúng tôi” để nói về tình đồng đội – điều quý giá nhất mà chiến tranh đã tạo nên. Những người lính đã trải qua những giây phút gần chết cùng nhau, do đó họ trở nên gắn bó, chia sẻ tất cả những gì họ có. “Chúng tôi không cần nói nhiều, nhưng chúng tôi quan tâm và chăm sóc lẫn nhau, đó là sự tin tưởng hơn cả tình yêu. Chúng tôi là hai con người, hai ngọn lửa sống nhỏ bé, và bên ngoài là đêm tối, là cái ác của cái chết.”

Đối với những người lính, cuộc sống hàng ngày không chỉ đơn giản là huyền thoại và sự đấu tranh, mà còn là việc kiếm ăn và sử dụng những món đồ quân sự. Tjaden và Müller đã lôi ra mấy cái chậu để gã đầu bếp múc thức ăn cho đầy phè. Tjaden làm vậy vì tham ăn, còn Müller vì lo xa. Mọi người không hiểu Tjaden nhiều, nhưng ai cũng biết rằng cậu ta luôn đói như con cá mắm.

“Phía Tây không có gì lạ” đưa độc giả vào cuộc sống hàng ngày của lính đối diện với sự chết chóc và đau đớn. Remarque không chỉ tập trung vào những cuộc chiến tranh và trận đánh, mà còn đưa ra những tưởng tượng phản ánh cuộc sống và tồn tại của người lính. Đôi khi nói về những điều nhỏ nhặt như việc đi vệ sinh hay bài tiết, nhưng chúng lại là những thước phim quan trọng trong bức tranh lớn.

“Phía Tây không có gì lạ” đem đến cho người đọc một cái nhìn sâu sắc về chiến tranh và những mất mát mà nó mang lại. Cuốn sách này không chỉ là một tác phẩm văn học chất lượng cao mà còn mang ý nghĩa lịch sử và nhân văn sâu sắc.

Mời các bạn đọc thêm cuốn sách “Phía Tây không có gì lạ” của tác giả Erich Maria Remarque tại đây. Sẽ không có gì lạ nếu bạn đắm chìm trong câu chuyện này và cảm nhận được những cung bậc cảm xúc của những người lính trẻ.