Vương Bất Kiến Vương – Phàn Lạc

KHÔNG PHẢI ĐAM MỸ, TỰA TỰA NHƯ LIÊN HOA LÂU VÀ TRÂM, THÍCH HỢP CHO NỮ GIỚI VÀ CÁC BÀ NỘI TRỢ THƯỜNG XEM PHIM TRUYỀN HÌNH HONGKONG TRUNG QUỐC.

Vương bất kiến vương - phàn lạc
——————-
Tập 5 của Vương Bất Kiến Vương: Định Đông Lăng, nó không đơn thuần là trinh thám nữa, mà đã thiên về hành động phiêu lưu mạo hiểm huyền nghi.
Cuối tập 4 bộ đôi Thẩm – Tô tan rã trong không vui. Kẻ vượt ngục trốn chạy đi Quảng Châu, kẻ ở lại đơn thương độc mã chống cự với cả một bộ sậu có tài có trí có tiền có thế. Đúng là một cuộc chiến có vẻ không cân sức.
Ở tập này đọc mà vô cùng hồi hộp, trang nào cũng gay cấn khúc nào cũng giật gân, thót tim nghẹt thở.
Nhịp điệu truyện dồn dập, đã đọc rồi là không rời mắt ra được. Tình huống xoay trở liên tục. Tất cả các mũi dùi nguy hiểm đều chỉa về phía Thẩm Ngọc Thư. Trước có hổ sau có sói trên đầu lại có ưng chăm chăm rình rập.
Một mặt đấu trí với đám người ông Từ, đấu dũng với bọn quân phiệt, trổ hết tài miệng lưỡi, cùng chất xám để tranh giành từ giây phút sống sót trước sát thủ lừng danh Kim Lang, lại phải lo đề phòng trúc mã tính kế. Đúng là thập diện mai phục, tứ bề thọ địch….và ai cười đến phút cuối cùng thì người đó thắng. Nhưng dù có thắng hay bại thì cũng chẳng có gì vui vẻ cả.
Định Đông Lăng, nơi đã được Từ Hi quy tụ của cải cả quốc gia để xây nên, khiến đất nước lâm nguy, con dân đói khổ, thì giờ nay banh bọng sụp đỗ. Vàng bạc châu báu lấy từ mồ hôi nước mắt của dân chỉ để phục vụ cho sự xa hoa ích kỷ của bà Thái Hậu ó đâm, nay bả chết rồi thì cũng làm dấy lên khói lửa binh đao do đám thổ phỉ tham lam ác bá gây ra. Nói đi nói lại, dù với mục đích gì, to tác như khôi phục lại triều đại vàng son đã mất, hay lý tưởng của đấng nam nhi…. Thì cũng chả tốt lành gì, người chịu khổ chỉ toàn là dân chúng vô tội thôi.
Mặc dù truyện viết về thời thế loạn lạc, có vẻ khá là nặng nề u ám nhưng bằng tài năng sáng tác của Phàn Lạc, tôi đọc mà thấy nhẹ tênh, rất có cảm giác như xem Shanghai Noon của Thành Long. Cặp bài trùng Thẩm – Tô kẻ tung người hứng cũng k thua kém gì Thành Long và Owen Wilson, hài vãi cả ra, cười đau cả ruột.
Đọc truyện mà khá nghi ngờ bà tác có khi nào lấy cảm hứng từ loạt phim Shanghai Noon, Shanghai Knights không ta??? Thấy tính cách nhân vật y xì luôn.
ĐIỂM: 9
———————
Tập 4 của Vương Bất Kiến Vương: Phi Tượng Quá Hà, kể về chuyện Trường Sinh trước giờ tranh giải quán quân cờ tướng thì bị kẻ thủ ác xô cho té lầu, sau đó lấy đá đập cho xém chết.
Vậy kẻ nào mà độc ác đến độ một đứa trẻ 7 tuổi cũng không tha?
Quanh đi quẩn lại giết người không là tiền thì cũng là danh. Không Khó để đoán ra hung thủ, mà thực chất cũng không cần đoán vì tác giả đâu ngại show hàng. Thực ra trong tập này đều hấp dẫn không phải điều tra ra kẻ thủ ác mưu sát Trường Sinh và Trường Xuân quán chủ là ai mà điểm chính yếu chính là tại sao chúng làm vậy? Làm vậy vì mục đích gì? Kẻ sau màn của sau màn thao túng cục diện là ai? Và quan trọng nhất là người thông minh đôi lúc sẽ bị chính sự thông minh của mình hại chết. Điển hình là Thẩm Ngọc Thư lật thuyền trong mương, hung thủ đã bắt tận tay mà cũng để cho lật lộng. Còn Tô Duy đi đêm có ngày cũng gặp ma, cuối cùng cũng bị úp sọt tống vô ngục, bị phán tử hình.
Phòng thám tử Vạn Năng tan đàn xẻ nghé. Bộ đôi hục hặc chia rẻ trong không vui.
Mặc dù mọi chuyện bất lợi nhưng hầu như mọi bí mật đã dần sáng tỏ, các mối quan hệ rối nùi chằng chịt như mớ bòng bong giữa di lão tiền triều, quân phiệt hiếu chiến, chính khách giảo hoạt giờ đã phần nào suông mượt như nhung.
Thượng Hải những năm đầu thế kỷ 20, thời thế luôn luôn biến động không ngừng và con người cũng biến hoá theo. Mỗi một người phải chăng chỉ có một thân phận?
Trong chốn xô bồ xô bộn này, thật thật giả giả khó lòng biết được. Thời thế tạo Anh hùng nhưng cũng chính thời thế tạo nên cẩu hùng cẩu tặc ác ôn thú vật nhiều hơn cả Anh hùng.
Đồng tiền có thể sai khiến quỷ sai cối, chú hãm hại cháu, chồng giết vợ giết con, bạn bè tính kế lẫn nhau…..
Ngục tối là nơi giam cầm kẻ ác nhưng chỉ là đối với kẻ ác không tiền không quan hệ, nếu kẻ ác có đủ 2 thứ trên thì lao ngục cũng là vũ trường Đại Thế Giới, phạm nhân là khách tìm hoa, đến đến đi đi tìm lạc thú.
Tập 4 phải nói là hay từng con chữ, vẫn câu nói cũ, độc giả có thể đoán được mở đầu nhưng không đoán được kết thúc, càng không nói là mò được quá trình. Mọi chuyện đều bất ngờ dù sự bất ngờ đó đã được PL show hàng như mỡ treo miệng mèo nhưng mỡ này lại không phải mỡ tầm thường, nằm ngoài dự đoán.
Điểm: 8
———————
Cuốn 3 của Vương Bất Kiến Vương là Hổ Phù Lệnh. Sang cuốn này việc làm ăn của văn phòng thám tử Vạn Năng đã đi vào ổn định vì cặp đôi cộng sự Tô-Thẩm đã có chút danh tiếng ở Bến Thượng Hải.
Dưới sự giới thiệu của người quen thì Thẩm Ngọc Thư nhận được 2 vụ án của 2 khách hàng khác nhau, nhưng cả 2 vụ đều liên can đến người Pháp.
Vụ 1 do Trần Nhã Vân giới thiệu, học muội của cô là Tuệ Lan, con của ông chủ cty dệt may, bị cha ép gả nhưng cô đã có người yêu nên không muốn. Người yêu của cô đang làm việc ở Cục Công Đổng, nhưng do là người Pháp nên cô không dám nói với gia đình, vì cha cô rất bảo thủ sợ rằng không đồng ý. Mặc dù là gái gia giáo thời xưa nhưng Tuệ Lan vô cùng cấp tiến, cô hiện đang sống thử với người yêu. Mặc dù đôi uyên ương đang trong giai đoạn mật ngọt thì chúng ta sẽ nghĩ rằng cô ta rất vui vẻ, nhưng sự thật cô ta rất sợ hãi, lý do sợ hãi là nhà có ma. Con ma này nhiều lần hù cô té xỉu. Để không còn lo sợ nữa, cũng như không để người nhà biết cô đang sống với trai Tây, cô không thể về ký túc xá được, vì vậy chỉ còn 1 cách là bắt con ma. Muốn bắt ma thì nhờ ai giờ, nhờ thần thám Thẩm Ngọc Thư.
Nhận lời ủy thác, Thẩm Ngọc Thư đến nhà Tuệ Lan bắt ma nhưng ma đâu chưa thấy thì đã vướng vào 1 vụ thảm án của 1 người Pháp khác trong khu phố.
Bây giờ chuyển sang vụ án thứ 2. Dưới sự giới thiệu của Đoan Mộc Hành, vp thám tử Vạn Năng nhận vụ án thông gian giết người vì tình của Jacques. Jacques thì cho rằng người giết tình nhân của hắn là chồng cô ta, còn chồng cô ta thì cho rằng kẻ giết vợ mình là gã tình nhân Jacques.
Hai vụ án tưởng chừng như không liên quan gì nhau nhưng thực chất có liên hệ rất mật thiết. Và đều nổi bậc trong tập này chính là trí tuệ của tác giả, cứ nghĩ nv bị cáo, nguyên cáo trong 2 vụ án là nhân vật chính nhưng thật ra chỉ là người qua đường, tất cả chỉ là tai bay vạ gió, xúi quấy mà thôi.
Nếu 2 vụ án chỉ là người qua đường Ất Giáp thì cái gì mới là chính, vậy thì xin thưa, cái chính có lẽ vụ án ngầm bên trong, nói nôm na là vụ án đinh, vụ án xương sống, kéo dài liên kết từ đầu đến cuối, tạo nên toàn bộ truyện.
Ở tập 2 một nửa bản đồ khu vực Đông Lăng đã xuất hiện, và đang nằm trong tay của Thẩm Ngọc Thư thì đến tập này dấu vết Hổ Phù cũng xuất hiện. Người lùng ta kiếm kẻ tranh kẻ đoạt, mưu toan, chết chóc, lừa lọc không ngừng xảy ra.
Hoạ hổ hoạ bì nan hoạ cốt
Tri nhân tri diện bất tri tâm
Lòng người khó đoán, tình thân đôi khi khó qua được kim tiền.
Thượng Hải phồn hoa đô hội, nơi được mệnh danh là Paris phương đông, đang trên đường bước tới hiện đại bỏ xa quá khứ tàn lụi lạc hậu của Đại Thanh mục ruỗng, nhưng đâu đó trong bóng tối di lão Mãn Thanh vẫn còn không cam lòng, bọn họ muốn níu kéo ánh hào quang đã từng có trước đây.
Phải chăng Hổ Phù sẽ giúp họ lần nữa phục quốc hay chỉ là lòng tham vô đáy của đám người cơ hội.
Cách cách, Vương gia, người nước ngoài, bọn thổ phỉ quân phiệt, hoàng cung đại nội thị vệ, phòng tuần bộ, phóng Viên và cả 2 nhân vật chính của chúng ta cùng nhào vô xà quần ẩu đả, đấu mưu, đấu trí, đấu dũng. Mỗi một câu nói, một ánh mắt là cả 1 sự cân não. Trò chơi dành cho những kẻ trí tuệ, ngu như heo sẽ bị loại thẳng tay.
Túm lại, tập này các tình tiết đan xen nhau rất chặt chẽ lại hài hoà ân đối không rối rắm. Đọc cuốn hút không bỏ được sách.
Điểm: 8
——————-
Tập tiếp theo của Vương Bất Kiến Vương: Viên Nguyệt Quan Âm là Câu Hồn Ngọc.
Nghe Câu Hồn Ngọc chắc mọi người sẽ liên tưởng đến một món bảo vật bằng ngọc nào đó có dạng hình trăng khuyết. No no no, không có bảo vật gì ở đây hết, đó là tên của một lục lâm hiệp đạo chuyên cướp giàu giúp nghèo, tên của hắn là Câu Hồn Ngọc, và mỗi lần hắn ra tay ăn trộm sẽ tặng cho kẻ mà hắn muốn trộm 1 cái ngọc câu, coi như dằn mặt đi.
Ok, qua lời vợ của Đại Soái quân phiệt Chiết Giang, sáng sớm hôm ông ta bị giết thì nhận được bưu phẩm, bên trong là 1 cái ngọc câu. Bà ta nghi ngờ tối đó Đại Soái đi gặp mặt kẻ hợp tác đã đụng phải Câu Hồn Ngọc, hắn tay cướp vàng giết người.
Thật sự có phải Câu Hồn Ngọc giết không? Có thể có nhưng cũng có thể không, vì theo lời Tô Duy, thì 1 hiệp đạo thành danh, khi thực hiện phi vụ mà ra tay giết người là không phù hợp tác phong của giới hiệp đạo.
Qua quá trình điều tra thì Thẩm Ngọc Thư đã vén lên bức màn bí mật, vạch trần thân phận đào móc quá khứ của từng người. Vụ án rối như tơ vò, liên hệ chòng chéo giữa các bên cũng phơi bày ra ánh sáng. Mặt dù cuối cùng án đã giải quyết, hung thủ là ai, động gây án đủ đầy nhưng thật sự mọi chuyện đã xong? Không hề, đây chỉ mới là khúc dạo đầu, một phần của tảng băng thôi, thế lực sau màn vẫn còn chưa hé rõ.
Mấy lão già của triều đại Thanh, hay bọn quân phiệt hoặc đám quân chức cấp cao trong bộ máy chính quyền Dân Quốc? Còn Đoan Mộc Hành giữ vai trò gì? Nói chung chỉ mới tập 2 thì còn quá sớm để đoán định, nhưng có một điều chắc chắn zai đẹp sẽ không đến nỗi nằm bên thế lực tà ác, đặc biệt zai này vừa đẹp vừa có tài vừa có quyền có thế lại là trúc mã của 1 trong 2 Anh nam chính nữa, nên chắc không đến nỗi nào.
Hình như nãy giờ viết bị nhiều mà đa phần là lời vô nghĩa, giờ bày tỏ chút ý kiến cá nhân để sau này đọc lại còn biết nôm na cuốn này hay dở ra sao.
Túm váy lại, tập này vụ án lắt léo hơn tập 1. Nếu tập 1 có bất ngờ thì chỉ là bất ngờ ở cuối sang sang tập này bất ngờ liên tiếp. Ý là plot twist mà tác giả cài đó, 4 cái xếp liên tiếp nhau, thay như thay mắt nạ xuyên kịch.
Tuy nói là bất ngờ nhưng tôi không bất ngờ. Vì sao ư? Vì tác giả cài đặt kỹ quá rồi rãi thính, dày đặt nên đại khái đoán được.
Tác giả quá thả thính vụ bị thương của thằng đeo mặt nạ nên tôi biết ngay thân phận thật sự của Anh ta trong vòng 1 nốt nhạc.
Mặc dù nói plot k bất ngờ nhưng có không bất ngờ tới đâu đi nữa thì cũng chỉ đoán được mở đầu chứ không nắm được kết thúc, nên tính đi tính lại thì VBKV 2 vẫn là truyện hay hấp dẫn.
Điểm: 7 (thật ra là 7.5 nhưng ức chế thằng Tiêu Dao quá nên cho 7)
————
Notes: Việt Nam chỉ xb 9 văn k xb phiên ngoại. Chính văn là trinh thám k có nam x nam chỉ có tung hint kiểu 2 ca hảo k khiến ng ngoài giới đam mỹ phản cảm.
Phiên ngoại k dc xb và nó là đam mỹ viết về 2 Anh khác 2 Anh nam 9. Đó là viết về Anh Câu Hồn Ngọc và Lạc Tiêu Dao.

Bài review của bạn Tà Ngô

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *