Chúng ta đều phụ tình yêu

Rate this post

Chúng ta đều phụ tình yêu – Lục Xu – Mọt sách khó cai!

Tác giả: Lục Xu
Số trang: 494 trang
Số chương: 10 chương + 2 ngoại truyện
Thể loại: tiểu thuyết/ngôn tình/hiện đại/hào môn, HE (nam thâm tình)
NXB Thanh Niên
Đánh giá: 9.9/10.0
Nhân vật chính: Lộ Ôn Diên x Giang Ỷ Phi
Cameo: Lộ Thiếu Hành

Hóa ra là anh biết!

Nhưng anh vẫn lựa chọn yêu cô!

Giang Ỷ Phi là một cô gái có vẻ mặt xinh đẹp, ngoan ngoãn, thế nhưng gia đình cô không được trọn vẹn, bố mẹ ly hôn, chị gái Giang Ỷ Lam lựa chọn sống cùng bố, Giang Ỷ Phi sống cùng mẹ. Người mẹ đơn thân nuôi cô khôn lớn, cuộc sống không mấy khá giả…Cấp ba, cô gặp anh. Trong một lần thu bài tập Ngữ Văn, cô đọc đúng tên anh, tên anh có ý nghĩa là “thận trọng từ lời nói đến việc làm” – đây cũng là bước ngoặt làm thay đổi cuộc sống của cô. Nếu như cô và anh không cùng lớp, nếu như cô không thu bài, nếu như cô ngốc hơn một chút – nếu như cô không biết được ý nghĩa tên anh, có phải anh và cô sẽ lướt qua nhau không? Có phải anh và cô sẽ không có ràng buộc? Sẽ không giày vò lẫn nhau? Không có nếu như, chỉ có là duyên – là định mệnh!

Lộ Ôn Diên là cậu ba nhà họ Lộ, một gia tộc hào môn có tiếng ở Yên Xuyên, nhưng từ nhỏ anh không nhận được sự yêu thương từ bố mẹ. Bố mẹ anh chỉ quan tâm đến anh trai anh là Lộ Ôn Thịnh. Trong cuộc du xuân thời tiểu học, anh vô tình gặp một cô bé. Cô bé đó là nguyên nhân gián tiếp hại chết bố trong tai nạn giao thông, bố đã dùng thân mình để che chắn cô. Cô không có tình thương từ bố mẹ, anh cũng chẳng khác gì cô…Cả hai hẹn ước sẽ trở thành những người ưu tú.

<< Cậu bé chăm chú nhìn cô bé giây lát: “Haiz, về sau nếu không có người thích mình thì cứ tới tìm mình, nếu thật sự không có ai thì mình sẽ lấy cậu.” >>

Trước khi đi cô bé nghe được cậu bé nói tên mình “thận trọng từ lời nói đến việc làm”. Về sau Tỉnh Y Hàm tìm lại cậu bé năm đó. Lại lầm tưởng Diệp Thận Hành, cả hai hẹn hò, nhưng rồi chia tay.

Lộ Ôn Diên chính vì câu nói của Giang Ỷ Phi mà tưởng rằng cô chính là cô bé năm xưa, anh làm đủ mọi việc để thu hút sự chú ý của cô, nhưng cô chỉ hờ hững. Có một lần, anh biết cô có mẹ, sự nghi ngờ trong anh dấy lên, phải chăng là anh bỏ sót điều gì đó? Nhưng anh vẫn kiên trì theo đuổi cô, cho đến năm 18 tuổi, anh nhận định cô chính là người sẽ trở thành vợ anh. Khi tiếp nhận Hoàn Quang, anh vừa phải đối phó bố mẹ, vừa phải bảo vệ cô khỏi tầm ngắm của nhà họ Lộ.

Giang Ỷ Phi vì bệnh tình của mẹ mà ‘miễn cưởng’ ở bên cạnh anh, cô luôn biết mình không thể bước chân vào nhà hợ Lộ, cô không thích công khai quan hệ, cô không thích những món quà xa xỉ, ngay cả tiền thuê nhà cô cũng tự chi trả. Cho dù người cô yêu có rất nhiều tiền…Cô nghĩ mình phải tự nuôi sống bản thân, đến một ngày nào đó, cô và anh chia tay, cô vẫn có thể duy trì nếp sống như thế. Cô nghĩ anh sẽ lựa chọn cưới một tiểu thư nào đó có lợi cho gia tộc. Đến lúc đó cô sẽ được giải thoát?

Trong tình yêu, Giang Ỷ Phi luôn lựa chọn né tránh, cô cảm thấy Lộ Ôn Diên quá hoàn hảo, vừa đẹp trai lại vừa có gia thế tốt, nếu chọn kết hôn cùng anh, đừng nói nhà họ Lộ, ngay cả cô cũng không thể chấp nhận hàng ngày phải lo lắng xem anh có mập mờ không, quả thực cảm giác này không an toàn chút nào.

Lộ Ôn Diên quen cô nhiều năm như vậy, đương nhiên anh hiểu tất tần tật những suy nghĩ của cô, nếu cô không an tâm với anh, không sao, anh sẽ dùng sự chân thành của mình để sưởi ấm trái tim cô. Nhưng hết lần này đến lần khác, cô đều làm anh thất vọng. Cô vẫn muốn rời khỏi anh!

Anh thật muốn moi tim mình ra cho cô xem!

Tôi rất thích tính cách của Lộ Ôn Diên, tính cách trầm ổn, bố mẹ anh vì vậy mà khá yên tâm về anh, nhưng họ đâu biết được những chuyện anh làm vì người anh yêu, anh mở hẳn một bộ phận phụ trách tạp chí vì cô. Anh là một người rất lý trí, anh đã dọn sẵn đường vì tình yêu, vì cô gái anh yêu, là một hình mẫu nam chính thâm tình. Anh đã thành công che giấu cô khỏi nhà họ Lộ suốt mấy năm, cho đến một ngày…

(Tôi sẽ không spoil đoạn sau, nếu muốn biết vì sao nhà họ Lộ chấp nhận Giang Ỷ Phi thì mời đọc truyện ^ ^)

Theo cảm nhận của tôi, truyện này có lẽ được xếp vào loại ngược, ngược nhẹ, là kiểu ngược tâm, không chỉ ngược mỗi nam chính, mà ngược luôn cả nữ chính! Nhưng là kiểu ngược ngọt ngào, nam chính quá yêu nữ chính, nữ chính sợ phải đối diện với sóng gió gia đình hào môn, mà tự nhủ rằng sẽ kết thúc thôi, sẽ nhanh thôi. Rõ ràng, hai người yêu nhau sâu đậm như thế, nhưng lại cứ thích hành hạ nhau! Thật sự cảm thấy thương nam chính, nhiều lúc đợi cô ngủ say rồi, anh một mình trong bóng tối lặng lẽ ngắm nhìn cô. Khi giữa họ có vấn đề, anh cho cô thời gian suy nghĩ, thế nhưng, cô vẫn không chủ động tìm đến anh, cô…vẫn không có lòng tin ở anh!

Tôi mất hai ngày để đọc xong truyện này, quả thật Lục Xu không làm tôi thất vọng. Bố cục truyện rất rõ ràng, có hẳn nguyên nhân, diễn biến, kết quả…quan trọng là cách xử lý tình tiết logic. Tôi rất thích văn phong của Lục Xu, là kiểu nội hàm, có chừa hẳn một không gian cho người đọc suy ngẫm diễn biến truyện. Không có quá nhiều lời đối thoại, ngược lại Lục Xu tăng phần độc thoại lên, như thế người đọc có thể biết được cách suy nghĩ của nhân vật, từ đó sẽ lý giải được vì sao nhân vật đưa ra lựa chọn hay quyết định như vậy…Tôi đã đọc khá nhiều truyện của nhiều tác giả khác nhau, hầu như ở thể loại ngôn tình, chỉ có truyện của Lục Xu là hợp gu của tôi. Tôi thích cái kiểu hành văn này, dường như tác giả đã phô bày nội dung truyện, nhưng thực chất nó lại ẩn chứa một điều gì đó mà chỉ có suy xét cẩn thận mới phát hiện ra, cái cách hóa giải nút thắt truyện của Lục Xu quả làm tôi rất khâm phục.

Trở lại với “Chúng ta đều phụ tình yêu”, khi đọc văn án, sẽ có một vài người nghĩ: ồ, hóa ra cô bé năm xưa không phải Giang Ỷ Phi, phải chăng là nữ chính? (p/s: suy nghĩ này phủ nhận Giang Ỷ Phi là nữ chính). Lục Xu sẽ giải quyết như thế nào để nhân vật Giang Ỷ Phi đúng hình mẫu là một nữ chính? Trong truyện đã có lời giải, lời giải nằm trong đoạn độc thoại của chính Lộ Ôn Diên! Khi anh biết Giang Ỷ Phi có mẹ, khi anh nghe lõm cuộc trò chuyện giữa Tỉnh Y Hàm với Diệp Thận Hành, thì anh đã biết, cô bé năm xưa là Tỉnh Y Hàm, không phải Giang Ỷ Phi. Là trò đùa của số mệnh sao? Khi anh gặp lại cô bé năm xưa, thì anh đã yêu một cô gái khác. Anh không phải bội hứa, mà Tỉnh Y Hàm cũng không. Phân tích lời nói của anh lúc nhỏ, ta sẽ biết được lời hứa chỉ khả thi nếu không có ai thích anh, nhưng anh thích Giang Ỷ Phi mất rồi, mà dĩ nhiên Giang Ỷ Phi cũng không phải sắt đá mà không động long với anh, chỉ là cô không đối diện với lòng mình mà thôi, mà Tỉnh Y Hàm cũng đã từng hẹn hò với người khác, vậy thì không ai bội hứa. Lộ Ôn Diên cũng không phải là một nam chính xấu xa, Giang Ỷ Phi cũng không là kẻ xen vào, mà Tỉnh Y Hàm cũng không là người xấu chia rẽ đôi uyên ương. Tỉnh Y Hàm hỏi Lộ Ôn Diên, có phải hai người đã trở nên ưu tú rồi không, anh đáp ‘ừ’. Nghe được câu trả lời, Tỉnh Y Hàm cũng biết cô là người bị động bởi câu “thận trọng từ lời nói đến việc làm”, trong khi Giang Ỷ Phi là người chủ động nói câu đó khi đọc ba chữ “Lộ Ôn Diên”.

Ngay từ phút giây ấy, có lẽ tim anh đã lỡ nhịp, vì tên anh có khá nhiều người đọc nhầm, nhưng cô lại đọc đúng như thế. Sự thông minh, sắc sảo của cô đã vô tình chạm đến tim anh?

Đấy, chính là duyên, Lục Xu đã tạo nên cái ‘duyên’ giữa Lộ Ôn Diên và Giang Ỷ Phi. Cho nên, sẽ không vì tình tiết gặp nhau từ thuở bé, mà nữ chính không thể là Giang Ỷ Phi. Tôi đánh giá cao sự ‘nổi loạn’ này của Lục Xu, thêm thắt những tình tiết để thay đổi nữ chính trở nên một cách hợp lý.

<< Rất nhiều người hỏi anh, vì sao lại chọn cô, vì sao lại là cô?

Không biết, có lẽ vì giây phút cô đọc tên của anh, có một số chuyện đã được định sẵn rồi.

Anh cuối đầu, hôn lên trán cô một cái: “Anh yêu em như vậy đấy, vợ của anh ạ!” >>

Truyện xứng đáng đạt điểm tuyệt đối nhưng trừ đi 0.1 vì có ba lỗi đánh máy, một câu chuyện hoàn hảo như thế thì tôi không chấp nhận được một thiếu sót nào.

Reviewer: Nguyễn Thúy An

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *