Lưng chừng hạnh phúc: Tìm kiếm niềm hạnh phúc riêng

 Lưng chừng hạnh phúc | Hà Thy Linh
Rate this post

Lưng chừng hạnh phúc | Hà Thy Linh

“Này, cưới chồng nhé, bác làm mối cho!”

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, người phụ nữ có gương mặt phúc hậu đã nói như một lời mời gọi không thể từ chối. Tuy nhiên, tôi đã dứt khoát từ chối và nói rằng tôi không muốn chọn lựa quá nhanh và gặp mối mai không thành. Tưởng chừng như người phụ nữ sẽ đồng ý và từ bỏ ý định “mai mối” nhưng không, cô ta vẫn hăng hái khuyên tôi nên cưới để bác được ăn cỗ. Nhìn thân hình đẫy đà của bà ta, tôi chợt nghĩ tới dáng vẻ của bà già Noel. Một cảm giác lạ bất chợt tràn về, tôi cười giả lả và nói rằng tôi chỉ đùa và đã có bạn trai.

Trên đường về, tôi đến Ủy ban xã công chứng và định ghé qua hàng phở để đón mẹ. Tuy nhiên, nghĩ đến bà đã già và mệt mỏi, tôi quyết định được đi xe máy thay vì đi bộ. Với đường đất mới được đổ bê tông, việc di chuyển cũng trở nên thuận lợi hơn nhưng vẫn xa xôi so với trung tâm.

Cuộc sống của gia đình tôi đã ổn định hơn, dù không giàu sang nhưng đã trả được nợ nần và chỉ phải lo khoản đáo nợ ngân hàng mỗi năm. Tuy ba chị em tôi đều đã đi làm và hỗ trợ mẹ một chút tiền, nhưng mẹ vẫn làm công việc kiếm sống để không trống rỗi và mình mẩy. Mẹ bảo, vào làng còn có người bầu bạn, trò chuyện cho đỡ buồn. Tôi cũng cố gắng thực hiện nhiệm vụ online ở nhà để mẹ được dùng xe máy đi lại.

Tôi đã có bạn trai, nhưng anh ấy đang đi làm ở xa. Mặc dù chúng tôi đã thảo luận về kế hoạch tương lai và quyết định sẽ cưới nhau, nhưng vì anh ấy còn đang bận rộn với công việc và không muốn gây áp lực cho chúng tôi, nên tôi chưa nói với mẹ và chưa đưa anh ấy về ra mắt.

Cuộc sống này thật mơ hồ, tình yêu này liệu có bền lâu? Tôi không thể ngăn chặn lo lắng và những nghi ngờ trong tâm trí. Tuy nhiên, những kỷ niệm về chàng và những kỷ niệm với những người thân yêu là điều tôi không thể xóa bỏ. Tôi coi chàng như người thân và luôn đối đãi chân thành.

Trong một cuộc trò chuyện với bạn thân, tôi chia sẻ về tình yêu và sự mông lung trong quan hệ này. Bạn thân nhanh chóng đưa ra một góc nhìn thú vị và hài hước. Tuy nhiên, những câu nói đó khiến tôi suy nghĩ sâu hơn về tình yêu và sự đơn độc.

Tranh thủ thời gian rảnh rỗi, tôi đi dạo bờ biển một mình. Từ trái tim đau đớn của tôi, tình yêu trở thành niềm hạnh phúc của riêng tôi. Tôi không còn trẻ con và không mơ tưởng đến những điều không thể. Tôi hiểu rằng tình yêu không thể ép buộc và phải trân trọng những gì đang có.

Cuộc sống đã trôi qua hơn một tháng, tôi không liên lạc với chàng. Chàng lặng im và im lặng đáng sợ của chàng chính là câu trả lời, là sự kết thúc cho chúng tôi. Tôi không còn hy vọng chàng quay lại, vì khoảng cách giữa chúng tôi không bao giờ có thể bị trói buộc. Tôi phải nghĩ cho điều mẹ đang mong mỏi. Dù lòng tôi còn yêu chàng, nhưng tôi không thể chỉ sống cho riêng mình. Tôi phải nghĩ cho gia đình và người thân yêu.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài viết. Nếu bạn quan tâm đến các bài viết review sách thú vị khác, hãy ghé thăm website Review Sách của chúng tôi.