Trận Plei Me là trận đối đầu lớn giữa Quân đội nhân dân Việt Nam chúng ta và Quân đội Mỹ xảy ra ở Tây Nguyên, từ ngày 19 tháng 10 đến 26 tháng 11 năm 1965.
Mục đích của trận nhằm tiêu diệt một bộ phận quân Mỹ để mở rộng, củng cố vùng giải phóng, xây dựng căn cứ cũng như lòng tin chiến thắng cho quân, dân ta…Và “Lính Trận” kể về chiến dịch ấy, về những người lính tham gia trận đánh cực kì khốc liệt Plei Me ấy.
Nhập ngũ khi tuổi đời còn rất trẻ, tiểu đội Bỉnh còi, Ty hâm, Khôi đen, Xuyên con, Chính béo, Ton ngồng, Báu chèo, Tíu xoăn…hiện lên láu cá, tếu táo như tất cả những thanh niên thời nay. Họ cũng khôn lỏi, miệng luôn nghêu ngao những bài “nhạc vàng” sướt mướt, cũng tụ tập đánh tú lơ khơ, cờ tướng khi rảnh rỗi. Cũng có những mối tình vụng trộm, cũng “nổ oang oang” về chiến tích tình trường của bản thân hay thỉnh thoảng bỏ trốn về nhà vòi tiền xong lại bày trò nhố nhăng như mua kem, mua gà “chuộc tội”.
Vâng! Họ – những người lính trẻ bình dị, không hoàn hảo đó, theo ngày tháng, dần trưởng thành, dần đỉnh đạc. Họ lo lắng, nhớ nhung, đau đớn, ám ảnh với cái chết của bạn bè. Họ có sự muộn phiền, có nỗi niềm riêng tư trước đói khát, thiếu thốn, sự khắc nghiệt của chốn “rừng thiêng nước độc”. Và hơn hết, họ sẵn sàng chiến đấu, sẵn sàng hi sinh cho lí tưởng, cho đất nước, sẵn sàng “quyết tử để tổ quốc quyết sinh”…
Giản dị, mộc mạc, nói “Lính Trận” là tiểu thuyết cũng được mà hồi kí cũng không sai. Nhưng mình tin, dù nhìn nhận tác phẩm ở thể loại nào, người đọc, một khi đã cầm cuốn sách lên sẽ không thể đặt xuống cho đến trang cuối cùng. Vì sao ư? Vì “Lính trận” thật quá! Sống động quá! Dữ dội quá! Vì qua “Lính trận” mình như đối diện cùng không khí tức thở ở chiến trường, mình nhìn thấy bầu trời căng lên rồi xẹp xuống giữa những xáo trộn khủng khiếp của các loại tiếng nổ: B52, B57, bom phản lực, pháo sáng…mình cảm nhận được tình quận, dân cá nước, mình khâm phục, biết ơn thế hệ cha anh đi trước để rồi trân quí, yêu mến hơn cuộc sống hiện tại.
“Đời người chiến sĩ hy sinh
Đời nay đất nước thanh bình vẻ vang
Tổ tiên lịch sử sang trang
Quốc gia cường thịnh sổ vàng khắc sâu…”
Khí trời se lạnh. Làn gió nhè nhẹ thổi lay khẽ những giọt sương mai còn e ấp trong chiếc lá non mơn mởn. Hôm nay, 27/7 – Ngày thương binh liệt sĩ, đọc “Lính trận” mà trong mình dâng lên muôn ngàn xúc cảm. Hòa bình – từ ghép thiêng liêng, mong mỏi của thế hệ cha anh đi trước được đánh đổi bằng máu xương, nước mắt, thanh xuân, mất mát bao người!
Nguồn: https://reviewsach.info/
Danh mục: Văn Học