An Diệc Thành cầm điện thoại và nhận cuộc gọi không mong muốn. Điều đáng tiếc là không phải cuộc gọi từ con trai như anh hy vọng, mà lại là một người đòi biết mẹ ruột của cậu bé. Nguyễn Ngộ Minh, người gọi điện, không ngừng than thở về sự bất quan tâm của An Diệc Thành đối với con trai. Anh không ngạc nhiên với sự tức giận này, vì gần đây Nguyễn Ngộ Minh luôn quan tâm đến cuộc sống của Minh Gia. Anh cố gắng để con trai không cảm thấy cô đơn, và vì vậy, anh chấp nhận những hành động này của Nguyễn Ngộ Minh mặc cho nó nhàm chán. Tuy nhiên, anh quyết định chấm dứt cuộc gọi để chăm sóc Minh Gia.
An Diệc Thành chỉ đạo Nguyễn Ngộ Minh đưa điện thoại cho con trai. Tuy nhiên, khi Nguyễn Ngộ Minh chưa kịp thực hiện, anh đã cắt cuộc gọi, chờ đến khi anh về nhà mới gọi lại con. Anh không thích ai đó nhìn thấy mình khi đang ăn cơm. Trên đường về nhà, anh đến thăm Trình Vũ Phi.
Bạn đang xem: Chưa Từng Hẹn Ước
Chưa Từng Hẹn Ước:
Xem thêm : Làm người đàn ông của chị một lần em nhé
Khu chung cư không quá sang trọng, nhưng tiện nghi và lịch sự. An Diệc Thành dừng xe trước cổng và tự hỏi tại sao anh lại đến đây. Anh rút một điếu thuốc và hút, nhớ lại những khoảnh khắc cũ khiến anh phải lo lắng về tương lai. Anh luôn hy vọng có thể đồng ý đi cùng Hạ Tư Tư sang Mỹ và cùng nhau xây dựng cuộc sống tốt hơn. Nhưng gia cảnh khó khăn và trách nhiệm với mẹ đã khiến anh bỏ qua cơ hội đó.
Anh luôn nhớ về những đau khổ mà mẹ đã chịu đựng để bảo vệ anh. Mẹ đã hy sinh cả cuộc đời để anh có thể được tốt nghiệp đại học và có một cuộc sống tốt hơn. Anh luôn có sự biết ơn sâu sắc với mẹ và quyết định không bỏ cuộc, dù cho có khó khăn đến mức nào. Mẹ luôn nói với anh rằng sứ mệnh của anh là học tập và trở thành người giỏi, mọi thứ khác không đáng để lo lắng.
Anh không thể ngừng tự hỏi vì sao mẹ lại kiên quyết như vậy. Lâm chung mới tiết lộ rằng người lấy ông chính là mẹ của anh. Mất đi sự tin tưởng và không có trình độ học vấn, bà đã phải rời khỏi gia đình và sinh con mình một cách đơn độc. Từ đó, anh hiểu rằng tình yêu của mẹ dành cho con không thể nào diễn tả bằng lời.
Trình Vũ Phi xuất hiện và ngạc nhiên khi thấy anh đến. Anh không muốn xem như thể chuyện này là lạ, nhưng anh cảm thấy xúc động khi thấy Trình Vũ Phi tận dụng mọi thời khắc để chăm sóc mẹ anh. Anh biết rằng không nói câu này ra, nhưng anh cảm thấy cảm kích và biết ơn với tất cả những gì cô đã làm cho anh và mẹ anh.
Xem thêm : Đọc Vị Bất Kỳ Ai – Bí Quyết Phân Tích Tâm Lý Người Khác
Buổi sáng hôm sau, Trình Vũ Phi tỉnh dậy và nhận ra rằng An Diệc Thành đã ra đi. Cô nhớ lại tình hình cuộc sống của anh và tự hỏi liệu có phải cô đã làm sai điều gì khiến anh nhìn cô bằng cách đó. Cô thấy khó chịu và không thể hiểu nổi tại sao anh luôn nhìn cô như vậy.
Bé Minh Gia tỉnh giấc và vui mừng khi thấy bố đang ở đó. Anh đưa con trai đến trường và giao nhiệm vụ đến Trình Vũ Phi. Anh vừa lái xe, vừa nghe con trai kể về những điều thú vị trong lớp. Anh cảm thấy hạnh phúc khi nghe con trai hạnh phúc và thành công. Anh không muốn con trai trải qua cuộc sống khó khăn như anh, mà anh muốn con trai có cuộc sống tốt hơn.
Buổi chiều, anh đến trường đón con trai và đưa cậu bé đến nghĩa trang. Anh cảm thấy khó diễn tả những cảm xúc trong lòng khi đứng trước mộ của mẹ. Những năm qua, anh luôn cảm thấy một thứ kỳ lạ trong lòng mình. Anh không thể diễn tả được những cảm xúc đó, nhưng anh luôn đứng trước mộ và chúc tụng mẹ.
An Diệc Thành đứng im lặng và nhìn cậu bé. Mỗi lần đến nơi này, anh luôn cảm thấy phức tạp. Anh không thể giải thích được nguyên nhân, nhưng cậu bé hiểu rằng điều này quan trọng đối với bố. Minh Gia quỳ trước mộ và gặp một số khó khăn khi cố gắng hiểu điều đó. Anh chỉ mong con trai mạnh mẽ và hạnh phúc.
Nguồn: https://reviewsach.info/
Danh mục: Reviews