Phượng Ẩn Thiên Hạ: Cổ Đại, Chiến Trường Và Sự Ngược Cảm Xúc

Rate this post

image

Giới thiệu vắn tắt:

Rượu hợp cẩn đêm động phòng hoa chúc là một ly rượu độc, nói ra ai có thể tin? Không ngờ người hạ độc lại chính là phu quân của nàng, nói ra ai có thể tin! Nhưng chuyện như vậy đã xảy ra! Mà tất cả chỉ là mới bắt đầu.

Đêm động phòng, nàng từ tân nương trở thành người bị chồng ruồng bỏ, trong nháy mắt trở thành công chúa hòa thân, bị đẩy đến Phương bắc rét lạnh, hoang dã. Vẫn là tân nương, chỉ là trước đây được người khác hâm mộ bao nhiêu, bây giờ cái nàng nhận được chỉ là sự thương cảm của người đời. Vì giữ lại tính mạng của một người con gái tài mạo song toàn, nàng đã trở thành một người có thể lợi dụng, dùng xong vứt bỏ. Chỉ là không có ai biết, cho tới bây giờ nàng cũng không phải là một người con gái yếu đuối tuân theo sự sắp đặt của người khác. Vận mệnh của nàng, chỉ có thể do một mình nàng nắm giữ trong tay.

Văn án:

Thiếu niên tướng quân, rong ruổi sa trường, người người gọi là Ngân diện Tu la. Kiên cường oai dũng là vậy, nhưng cởi ra lớp chiến bào, lại là một thiếu nữ yêu kiều. Một hồi hoa giá, độc rượu, hưu thư, hòa thân, chìm đắm doanh kỹ…

Bị hãm hại, nàng cướp pháp trường, ẩn thân phận, lập mưu trên chiến trường, khéo nhập cung, giẫm đạp lên mọi mũi dùi khắp xung quanh chĩa về phía mình. Chàng là tể tướng nắm quyền đương triều. Lần đầu sơ ngộ, chàng đưa nàng một chén rượu độc cùng một phong hưu thư. Ngày tái ngộ, chàng làm giam trảm[*] trên pháp trường, chém cả nhà Hoa thị của nàng. Mà lúc ấy, trong mắt người kia, nàng chỉ là một tiểu thái giám có đoạn tụ chi phích, họa loạn cung đình.

Cả hai người, mỗi lần gặp nhau, đều là ngấm ngầm đối chọi, sóng lớn cuộn trào.

Trên pháp trường, vạt áo sắc vàng đỏ, vạt áo của nhất phẩm thái giám, ngạo nghễ tung bay.

Nàng xuất thủ, lưỡi đao sắc bén, đâm vào người chàng, mỗi đao đều thấy máu chảy. Bảy nhát đao, đổi lấy bảy chữ: “Bảo nhi, ngươi đã hả giận chưa?”

Nàng giật mình khựng lại. Chàng nắm lấy tay nàng, cổ tay đẩy thêm lưỡi đao đâm sâu vào lồng ngực, hỏi lại: “Bây giờ, đã hả giận chưa?”

Nàng rơi lệ. Chàng cầm tay nàng, ôm vào lòng, “Dẫu là đoạn tụ ta cũng chịu”. Nàng mỉm cười, nói, nhưng ta là nữ tử.

Phiêu diêu giang sơn, ván cờ thời loạn, mà trông xem nàng đứng giữa một bàn cờ hỗn loạn, há chẳng khiến hồng nhan giận dữ, quyền khuynh thiên hạ!

Phụ đề: Cẩm Tú Lương Duyên

A Sơ, ta thích nàng, lấy ta nhé! Nhưng huynh đã hôn Lam Nhạn. Đâu có, vừa rồi ta không hề hôn cô ấy, có con bọ bay vào mắt cô ấy, ta chỉ thổi giúp. Thật không? Vậy vì sao Lam Nhạn lại nói với ta là muốn cưới huynh? Lam Nhạn cố tình đấy, ai bảo nàng không nói cho cô ấy biết nàng chính là Kê bà bà. Chuyện cô ấy trách nàng đâu có liên quan gì đến ta. A Sơ, nể tình ta thích nàng bấy lâu, lại đi theo nàng làm trâu làm ngựa bao năm nay, nàng hãy nhận lời đi!

Mở đầu:

Hoa Trứ Vũ: nàng là thế lực oai phong nơi chiến trường, đánh đâu thắng đó, là một trong tứ đại tuyệt thế nam tử, Tây Tu La. Nàng có một cây ngân thương,đi tới đâu cũng khiến quân địch sợ mất mật. Nàng cũng chính là thiên kim tiểu thư Hoa phủ, cũng có khát khao sống một cuộc sống bình thường như bao người con gái khác. Chỉ vừa gả cho một người, người đó đã từng bước, từng bước gây bao khó khăn cho nàng. Đối mặt với từng lần hãm hại, nàng hờ hững cười lạnh, cướp pháp trường, che giấu thân phận, lập mưu trên chiến trường, giả trang vào cung, trở thành một tiểu thái giám thanh tú, mỗi bước đều như đi trên gai nhọn, vừa phải hòa giải các thế lực lớn, lại vừa phải đẩy những tầng sương mù hai bên, tránh né họa diệt môn.

Cơ Phượng Ly: Tả tướng Nam Triều, còn có danh hiệu đệ nhất công tử Nam Triều. Nho nhã, thâm hiểm. Lần đầu gặp gỡ, là đêm động phòng cùng với Hoa Trứ Vũ, hắn cho nàng một ly rượu độc và một bức hưu thư. Lần thứ hai gặp lại, là khi ở trên chiến trường, hắn là giám quân của phụ thân nàng. Lần thứ ba gặp nhau, là ở trên pháp trường, hắn là giám trảm giết chết cả gia đình nàng. Mỗi lần hắn và nàng gặp nhau đều kèm theo mùi mưa máu chết chóc, tàn nhẫn vô tình, khiến nàng hận hắn, hận tới tận xương. Trong mắt Hoa Trứ Vũ hắn là một tên tiểu nhân vô sỉ, ti tiện, bỉ ổi, tàn nhẫn. Mà trong mắt hắn, Hoa Trứ Vũ cũng chỉ là một thái giám chuyên gây tai họa và rắc rối. Mỗi lần bọn họ gặp nhau, đều âm thầm giao chiến, xem đến cuối cùng, ai sẽ ở lại cuối cùng, là ai áp đảo ai.

Tiêu Dận: Thái tử Bắc Triều,một trong tứ đại tuyệt thế nam tử, Bắc Tử Bằng. Lạnh lẽo, đầy khí phách. Hắn ném công chúa hòa thân Hoa Trứ Vũ vào trại quân kỹ bởi vì nàng không phải người phụ nữ hắn muốn cưới. Hắn phế bỏ hai tay nàng vì tiếng đàn của nàng khiến hắn bại trận. Không ngừng tra tấn, cuối cùng là ai tra tấn ai? Sự mạnh mẽ của nàng, tài hoa của nàng khiến hắn ái mộ, nhưng khi rễ tình đã đâm sâu hắn lại phát hiện nàng là muội muội đã thất lạc nhiều năm của hắn. Từ nay về sau hắn chỉ đành chôn sâu đoạn tình cảm này, hợp hợp tan tan, cho tới khi hắn biết nàng không phải muội muội ruột của hắn, thế sự đã xoay vần. Lần sau gặp lại, không phải nàng chết thì ta sống.

Hoàng Phủ Vô Song: Thái tử Nam Triều. Ngang tàng, bạo ngược. Hắn có vẻ ngoài thiên thần nhưng bên trong chính là một ma vương. Đắc tội với hắn, giống như đắc tội Diêm vương, Hắn vung tay lên là giết người, vung tay lên là thiến người, lúc nàng mặc giả nam trang đã vô ý đắc tội hắn, hắn liền hoạn nàng làm thái giám. Từ đó về sau, trong thâm cung, có thêm một thái giám luôn luôn ở bên cạnh hắn. Có người nói nàng là yêu nghiệt mê hoặc chủ nhân, hắn lại vui lòng gánh họa thay nàng. Có người nói nàng phản bội hắn, nhưng hắn chỉ tin tưởng nàng.

Doanh Sơ Tà: Tướng quân Nam Triều, một trong tứ đại tuyệt thế nam tử, Tây Tu La. Trên mặt đeo mặt nạ, trong tay cầm một cây ngân thương sắc bén, trên chiến trường nuốt sống không biết bao nhiêu người. Hắn là ai vậy, vừa đọc qua cũng biết, nên cũng không giới thiệu nhiều.

Đấu Thiên Kim: Thụy Vương Đông Yến, là một trong tứ đại tuyệt thế nam tử, một trong những người giàu có nổi danh. Tà mị, yêu nghiệt. Quần áo của hắn chỉ có một hoa văn duy nhất hình đồng tiền, vũ khí của hắn cũng là ba đồng tiền màu vàng rực rỡ, người hắn cũng đầy hơi tiền, lần đầu gặp nhau, hắn đã muốn cưới nàng làm vợ, chuyện này rốt cuộc là sao? Là muốn người ta cảm kích, hay là có âm mưu khống chế người khác?

Dung Lạc: ngoài vẻ thần bí, cũng chỉ có thần bí…

Phiên ngoại “Cẩm Tú Lương Duyên”

A Sơ, ta thích nàng, lấy ta nhé! Nhưng huynh đã hôn Lam Nhạn. Đâu có, vừa rồi ta không hề hôn cô ấy, có con bọ bay vào mắt cô ấy, ta chỉ thổi giúp. Thật không? Vậy vì sao Lam Nhạn lại nói với ta là muốn cưới huynh? Lam Nhạn cố tình đấy, ai bảo nàng không nói cho cô ấy biết nàng chính là Kê bà bà. Chuyện cô ấy trách nàng đâu có liên quan gì đến ta. A Sơ, nể tình ta thích nàng bấy lâu, lại đi theo nàng làm trâu làm ngựa bao năm nay, nàng hãy nhận lời đi!

Với những tình tiết căng thẳng và không ngừng thay đổi, “Phượng Ẩn Thiên Hạ” đã chinh phục hàng triệu trái tim độc giả. Từ những cuộc gặp gỡ ngọt ngào đến những trận đánh quyết liệt, tác phẩm này không hề làm chúng ta thất vọng. Hãy cùng nhau khám phá câu chuyện đầy xúc cảm này, và để thế giới của “Phượng Ẩn Thiên Hạ” lấp đầy trái tim của ta!

Review Sách: Review Sách