Mỹ nhân nan giá – Thị Kim

Mỹ nhân nan giá – Thị Kim
Rate this post

Nếu mình nhớ không lầm thì đây là bộ thứ hai của Thị Kim mà mình từng đọc. Bộ đầu “Trêu chọc” đã được cho vào list review, bộ thứ hai nối gót lại càng xuất sắc hơn!

Mỹ nhân nan giá – Sự kết hợp độc đáo

“Mỹ nhân nan giá” là một ngôn tình cổ đại hài hước nhẹ nhàng, bất ngờ, thú vị, cũng rất lãng mạn ngọt ngào. Đọc truyện này mình nhớ tới “Cuộc chiến hôn nhân” của Cống Trà nhất, rất giống và cũng rất kinh điển. Truyện cổ đại nhưng mang tinh thần hiện đại, vì thế đọc rất thoải mái, tình huống truyện không gò bó, mỗi giai đoạn đều có cái thú vị riêng. Nói chung là một tác phẩm rất có giá trị giải trí. Bản edit cũng rất tốt, thuần Việt, tự nhiên, liền mạch, nói chung là vượt tiêu chuẩn của một truyện edit rồi!

Cung Khanh – Mỹ nhân khó gả

Cung Khanh là con gái duy nhất của Lễ bộ thượng thư Cung Cẩm Lan, được phụ mẫu yêu thương như quốc bảo, giáo dục nàng thành một tuyệt đại mỹ nhân tài sắc vẹn toàn. Người đẹp, tài cao lại gia thế tốt ấy vậy mà năm lần bảy lượt không gả đi được. Cung phu nhân là một nhân vật rất thú vị trong câu truyện. Bà là cháu gái của Hướng thái phi, tính ra thì gia thế mạnh hơn chồng, vì vậy mà biến thành sư tử hà đông, độc chiếm một người đàn ông, khiến chồng nhất nhất ngoan ngoãn nghe lời. Bà có tư tưởng rất tiến bộ: hôn nhân hạnh phúc phải là một vợ một chồng! Vì vậy khi còn trẻ, Cung phu nhân bỏ qua biết bao ứng cử viên sáng giá trong đó có cả Duệ Vương và Đương kim Hoàng thượng để lấy một vị tân trạng nguyên vừa chập chửng bước vào chốn quan trường. Cũng nhờ vậy mà bà phát huy hết thế mạnh nhà mẹ đẻ, không cho Cung Cẩm Lan nạp thiếp, dù chỉ sinh một con gái cũng không cho phép chồng tìm đàn bà khác sinh con nối dõi.

Trớ trêu hôn nhân

Sự thật cho thấy họ rất hạnh phúc! Cung Cẩm Lan trượng nghĩa và thành thật, luôn chung thủy với vợ, cho dù mình bị lép vế trước một bà vợ quá bá đạo nhưng chưa từng ai oán. Cuộc sống của họ vui vẻ hòa thuận, dù đã đến tuổi trung niên mà vẫn hài hước, ngọt ngào như thế.

Không có gì ngạc nhiên khi Cung phu nhân truyền đạt “bí kíp” này cho Cung Khanh. Mặc dù là đệ nhất mỹ nhân người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở nhưng Cung Khanh chưa từng có ý định tìm chồng địa vị cao, cô chỉ mong gả cho một quan văn trẻ tuổi chân thật, tốt nhất là giống như phụ thân. Cung phu nhân đối với con gái rượu đến tuổi cặp kê hết sức nhọc công tìm mối tốt, người ta mơ bám rồng dựa phượng nhưng bà liệt hoàng gia vào “sổ đen”, gả cho ai chứ tuyệt đối không thể gả cho Thái tử đương triều, làm Thái tử thì sẽ làm Hoàng đế. Vua có tam cung lục diện, con gái bà không cần lãng phí trí tuệ vì mấy trò cung đấu hèn mọn và tẻ nhạt!

Cuộc hành trình tìm chồng của Cung Khanh

Vậy là hai mẹ con hối hả tìm mối mai, chỉ mong sớm hứa hôn hoặc tốt nhất gả luôn trước kì tuyển Thái tử phi năm sau. Nếu lúc đó Cung Khanh vẫn là khuê nữ thì khả năng bị đưa vào hậu cung rất cao, ai bảo nàng đẹp tới mức đàn ông nhìn thấy là hết bình tĩnh kia chứ?

Nói là nói vậy, nhưng con đường gả chồng hết sức chông gai, hầu như là không gả được! Biết bao thanh niên ưu tú, gia thế hiển hách muốn cưới mỹ nhân về nhà mà khó khăn trăm bề!

Hầu gia Độc Cô Đạc một lần gặp gỡ đã mê luyến Cung Khanh, nhưng khổ nổi mẹ anh đã chấm chị họ Cung Khanh là Hướng Uyển Ngọc, Cung phu nhân cũng không muốn giành con rể với chị dâu. Anh chàng này thâm tình có thừa mà lại thuộc đảng nhát gan, không dám liều, cuối cùng đành ngậm đắng nuối cay chấp nhận mối tình có duyên không phận!

Tiếp theo là Tả vệ tướng quân Nhạc Lỗi, chỉ vì một đôi mắt của mỹ nhân mà hồn phách tiêu tán. Cung phu nhân là người chuộng bề ngoài cùng khí khái, bà chấm Nhạc Lỗi làm con rể nhưng lại bị Độc Cô Đạc thức tỉnh vì cho rằng quan võ là đụng chém giết, cuộc sống không ổn định, không khéo con gái sớm thành quả phụ thì khốn! Vậy là thêm một mối không thành.

Sau đó đến tân trạng nguyên năm nay là Thẩm Túy Thạch, người này rất giống Cung lão gia thời trẻ, là ứng cử viên số một làm con rể nhà họ Cung. Trùng hợp là ngày xưa họ từng có duyên gặp gỡ, 20 lượng bạc của cô bé Cung Khanh đã cứu gia đình Thẩm Túy Thạch một kiếp nạn, nhờ vậy mà anh mới ăn học thành tài. Một mối tình kinh điển như trong tiểu thuyết, tưởng ngon ăn rồi ai ngờ đùng một cái anh trạng nguyên này đã bị Cửu công chúa để ý. Cung Khanh dù gì cũng là con quan, làm sao dám giành chồng với vị công chúa độc nhất của hoàng thất chứ? Thế rồi mối này cũng không cánh mà bay.

Tiếp theo là Duệ Vương Mộ Chiêu Luật, cháu ruột của hoàng đế, một người đàn ông thâm sâu khó lường. Người này cũng thèm khát đại mỹ nhân từ lâu, mỗi lần gặp đều lộ liễu nhìn ngắm, ý đồ lộ hết ra ngoài. Vào một dịp may hiếm có, Mộ Chiêu Luật xin hoàng đế chỉ hôn, Tuyên Văn Đế trong lúc cấp bách vội đồng ý, hôn sự liền định đoạt. Lúc Cung Khanh tưởng sắp lên kiệu hoa thì lại nghe tin bát tự không hợp. Thuần Vu Thiên Mục là một đạo sĩ rất được đế hậu tín nhiệm, ông nhìn tướng mạo của Cung Khanh, phán một câu rùng rợn: Đây là mẫu nghi thiên hạ!!!

Cái này gọi là “chạy trời không khỏi nắng”. Từ Hầu gia đến tướng quân, trạng nguyên, vương gia… biết bao mối tốt thế mà cuối cùng vẫn bị dính vào Thái tử – người đã bị hai mẹ con anti số 1

Những lựa chọn khó khăn

Sau mấy phen “gả hụt”, Cung Khanh không còn đường nào khác là làm Thái tử phi, ai bảo người ta cứ khẳng định cô có số “mẫu nghi thiên hạ” chứ? Vậy là đại mỹ nhân khóc không ra nước mắt, vô cùng miễn cưỡng lên kiệu ra, về bên cạnh Thái tử đương triều.

Mỹ nhân đúng là khó gả, lòng vòng bao nhiêu mối tốt mà trớ trêu thay lại lọt ngay cái hố mình muốn né nhất! Cung phu nhân càng tiu nghỉu không hiểu đen trắng ra sao, bà chạy đôn chạy đáo kiếm chồng cho con, thế mà Cung Khanh vẫn bị Thái tử tóm được, tự hỏi thiên đạo ở đâu???

Mỹ nhân trong bế tắc

Cung Khanh cho rằng số mình lênh đênh, nên tìm chồng khổ sở như vậy. Nàng nào ngờ được cái sự “khó gả” kia đều có bàn tay đạo diễn phía sau biên kịch.

Cung Khanh chưa từng biết yêu, lần đầu tiên rung động chính là với người đàn ông cứu cô khỏi bọn bắt cóc ngày tết Nguyên Tiêu. Anh ta đeo mặt nạ lễ hội, hành xử bạo dạng khiến Cung Khanh ngượng ngùng mà nhớ mãi không quên. Anh hùng cứu mỹ nhân sau đó thì giống phường lưu manh đề nghị mỹ nhân phải “lấy thân báo đáp”, cùng hắn làm một “giai thoại phong lưu’. Cung Khanh không chịu, nên anh ta lấy viên trân chân trên khuy áo của cô làm tín vật, hẹn ngày sau sẽ đòi lại một cái ân.

Sau đó nàng bị kéo vào ba bốn mối mai, cái nào cũng bất thành, duy có Duệ Vương là khiến nàng kì vọng nhất. Bởi vì tết Nguyên Tiêu năm đó anh đã biết thân phận phía sau chiếc mặt nạ của Cung Khanh và cũng là người đeo mặt nạ trừ tà, nàng đã tin Duệ Vương chính là vị ân nhân đó!

Sự trắc trở của tình yêu

Nhưng mà thật không may, Thái tử Mộ Thẩm Hoằng hết lần này đến lần khác trêu chọc khiêu khích. Đầu tiên là một cơn gió “vô tình” làm váy của nàng vướng vào nhẫn của Thái tử, xé rách một đường. Sau đó thì luôn “tình cờ” gặp gỡ Cung Khanh trong hoàng cung, thừa cơ “sờ mó”, lừa được một nụ hôn. Tiếp theo lại mập mờ tặng mẫu đơn “sát cánh bên nhau”, ngầm ám chỉ với thiên hạ hắn đã “chấm” con gái Lễ bộ thượng thư rồi! Nữ nhân Thái tử để ý, ai mà dám rớ chứ, chỉ cần một ngày Thái tử còn nắm quyền, cả thiên hạ không ai dám làm rể nhà họ Cung!!?? Đấy, nói sao người đẹp xuất chúng mà mãi không gả đi được, thủ phạm là ai?

Nhưng mà trăm tính vạn tính cũng không ngờ Cửu công chúa ghét cay ghét đắng Cung Khanh, Hoàng hậu cũng ác cảm sâu sắc với nàng, hai mẹ con kẻ tung người hứng để hoàng thượng chỉ hôn cho một vị quan văn 40 tuổi, tình tình cổ quái. Tình hình nguy cấp, tân trạng nguyên liều mạng đứng lên xin cưới nàng, thế là công chúa hận càng thêm hận. Trong lúc ai cũng khó xử, Duệ Vương cũng ra mặt hỏi cưới, hoàng đế bí quá gật đầu đồng ý luôn. Thái tử ta trước sau im lặng nhưng tâm sâu như đáy vực, ngài thích ai, yêu ai, muốn lấy ai chỉ có chính mình mới biết. Thân là hoàng tử duy nhất, cũng là người gánh vác giang sơn, Mộ Thẩm Hoằng được dạy dỗ cẩn thận từ bé, binh thư, phép nước, đối nhân, văn võ, mưu lược, dùng người… cái gì cũng được học, kết quả là sinh ra một người mặt cười mà tâm không cười, tâm cười mà mặt không cười, nghĩ và nói không giống nhau, ngay cả đế hậu cũng không bao giờ hiểu được con trai mình.

Kết quả bất ngờ

Phải công nhận anh này quá hiểm, nói sao Hoàng hậu lần lượt bại trận, phải chấp nhận người bà ghét nhất vào làm dâu.

Cái trình phúc hắc của bạn nam chính phải có trải nghiệm sâu sắc thì mới hình dung hết. Cung Khanh đáng thương, nàng giống như con thỏ trắng mà từ bé đã bị sói để ý, sói ta ẩn nhẫn chờ nàng lớn, âm thầm giám sát, giữ gìn, để rồi một ngày bắt về hang thưởng thức.

Sau khi cưới, Cung Khanh mới thấu hiểu hết mình đã gả cho nam nhân đáng ghét cỡ nào. Ban ngày là một Thái tự sáng ngời, quang minh chính đại, “tươi vui một cõi, thiên hạ chẳng ai tranh”. Ban đêm là phường lưu manh, quân háo sắc… gừ gừ, bạn nữ chính quá đáng thương!

Cuộc sống hôn nhân phức tạp

Nhìn chung bộ truyện này hài, mấy vụ cưới hỏi bất ngờ và vòng vèo cứ như “Cuộc chiến hôn nhân” của Cống Trà. Phần sau là cuộc sống của Thái tử phi, trận đảo chính đoạt vị của Duệ Vương và một phen bôn ba của nam nữ chính. Cuối cùng thì đâu vào đấy, nhờ sự nhanh trí gan dạ mà Cung Khanh bảo vệ được con trong bụng, bình an chờ ngày Hoàng thượng trở về, dọn sạch loạn đảng, đưa nàng lên ngôi Hoàng hậu.

Èo, mỹ nhân đúng là khó gả, gả mãi chẳng được cuối cùng phải gả cho Thái tử làm mẫu nghi thiên hạ. Đến cuối cùng thì đây là thiên mệnh hay là…. Một trò lừa đảo khác của Mộ Thẩm Hoằng? Haizzz… chỉ có hắn và ông đạo sĩ là biết thoi!

Những bài học về tình yêu và số phận

Tóm lại đây là một truyện cổ đại hay, plot truyện tốt, nhân vật chính phụ đều nổi bật, phía sau mỗi người đều có một quá khứ, một nổi đau, một niềm khao khát hoặc là một dã tâm to lớn. Truyện vui nhưng cũng có lúc ngậm ngùi xúc động, ví như Tuyên Văn Đế đến lúc băng hà mới nói ra tình yêu sâu kín của mình, ông chỉ có một ước nguyện rằng kiếp sau không làm hoàng đế, chết đi rồi đợi bà ấy ở cầu Nại Hà…

Thật ra trong chốn thâm cung đầy âm mưu xảo trá này, tình người vẫn thấp thoáng đâu đó, dù là hoàng đế cao cao tại thượng, là Hoàng hậu uy nghiêm cao quý,… ai cũng có một trái tim, chỉ là hoàn cảnh và tham vọng khiến người ta thờ ơ mà sống. Những kết cục của những nhân vật đều là một bài học về nhân quả, gieo gió gặp bão, ở hiền gặp lành. Có khi chính tính cách mới quyết định số phận!

Online và ebook

Bài liên quan: REVIEW TỔNG HỢP