Midori: Xin chào Quý vị khán giả đang theo dõi chương trình “Đối thoại với tác giả – tác phẩm”.
Hôm nay, chúng ta sẽ được tiếp đón khách mời ngoại quốc: quý cô Farhana Dhalla – tác giả cuốn sách “Em đã đúng khi rời xa anh”.
Bạn đang xem: [REVIEW] Em đã đúng khi rời xa anh – Farhana Dhalla
Farhana: Xin chào Midori, xin chào các khán giả của chương trình “Đối thoại với tác giả – tác phẩm.” Tôi là Farhana, một người phụ nữ từng có câu chuyện tình đẹp như mơ với chồng tôi, nhưng vạn sự bất ngờ, bây giờ, tôi là một người mẹ đơn thân với ba đứa con.
Midori: Một người mẹ đơn thân và ba đứa con nhỏ. Tôi phải nói là tôi thật sự thán phục chị.
Và thật sự cảm ơn chị đã dành thời gian quý báu đến đây với tôi, một cô gái độc thân vừa có một chuyện tình không được như ý. Thành thật mà nói, tôi không rõ vấn đề của tôi có thể so sánh với vấn đề của chị không…
Farhana: Chẳng phải chúng ta cùng chung vấn đề là đứng lên sau thất bại tình cảm ư? Cho dù cô là ai, thậm chí là nam giới hay LGBT cũng được, nếu cô đang chìm đắm trong một cuộc đổ vỡ: hôn nhân, tình yêu, bạn bè… thì đều có thể đến với tôi và đọc quyển sách này.
Thực tế là, có quá nhiều quyển sách dạy những cô gái vụn vỡ phải đứng lên như thế nào. Phải mạnh mẽ ra sao. Nhưng quyển sách đồng cảm với những suy nghĩ yếu mềm nhất của một người sau một cuộc đổ vỡ, nhưng không chìm đắm vào chúng, mà thay vào đó là nhìn thẳng và đối mặt với chính những làn sóng nội tâm của bản thân. Đó là phần đặc biệt của quyển sách này.
Midori: Trước hết thì, cho phép tôi giới thiệu với khán giả một chút về quyển sách “Em đã đúng khi rời xa anh.” Đây là một quyển sách màu vàng rất xinh xắn và nhỏ gọn để bạn có thể bỏ vào túi xách và mang đến bất cứ đâu bạn muốn. Quyển sách có ba phần chính, tương ứng với ba giai đoạn của cuộc đấu tranh nội tâm, được đặt tên theo chu trình phát triển của một bông hoa sen. Vậy thì, Farhana, vì sao cô lại lựa chọn hoa sen để đặt tiêu đề cho các phần của quyển sách này?
Farhana: “Vòng đời của một đóa hoa sen mang ý nghĩa ẩn dụ sâu sắc về cuộc sống. Cuốn sách được tạo thành từ 96 mảnh ghép… và chính là mỗi cánh của đóa sen sự thật và nhận thức. Đây là câu chuyện về hành trình “nở hoa” của cuộc đời tôi.”
Xem thêm : Nơi Sherlock Holmes tử nạn cùng kẻ sát nhân
Trước hết, chúng ta hãy bắt đầu với các dấu hiệu. Ôi Chúa ơi, cô có tin được không, tôi biết anh ta không còn chung thủy với tôi từ rất lâu trước ngày lễ Tình nhân năm ấy rồi. Và tôi tảng lờ chúng đi, tham gia đủ mọi khóa học về hôn nhân và gia đình kiểu “Khiến cho bản thân mình trở nên quyến rũ hơn” hay “Để chồng bạn yêu bạn nhiều hơn”.
Midori: Có khi nào cô nghĩ do bản thân cô không đủ cố gắng? Ý tôi là, thỉnh thoảng tôi cũng hay nghĩ rằng do tôi không đủ xinh đẹp, không đủ thông minh để có được anh ta. Tôi thường nghĩ rằng, nếu tôi gầy một chút để mặc kiểu áo anh ta thích, xinh một chút để anh ta hãnh diện hơn, có lẽ tôi sẽ có được anh ta chăng?
Farhana: Ngay cả thế giới dường như cũng nghĩ như vậy. Tôi bỏ qua mọi lời anh ta nói, thậm chí là mọi dấu hiệu, “và đáp lại rằng tôi có đủ tình yêu cho cả hai người”.
Giờ nghĩ lại, “tôi cảm thấy như một con rối đang nhảy múa cuồng loạn theo những giai điệu khác nhau và trên môi nở nụ cười giả tạo: “Bây giờ anh đã thích em chưa?”…Tôi quá ám ảnh với việc phải cố gắng hoàn thiện bản thân, tôi không bao giờ cho rằng mình vẫn ổn như vốn có.”
Farhana: Rồi tôi lại cảm thấy tức giận. Nhưng không phải với anh ta. Mà với chính mình. “Tại sao tôi không nhận ra được sự thật từ những lời nói dối lớn nhỏ tiếp diễn liên tục của anh ta? Chắc chắn, những điều này đã mở đường cho những lời nói dối lớn hơn.”
Mdiori: Chúng ta đã tảng lờ phần mốc meo của chiếc bánh kem, cố gắng nhìn vào phần kem trắng hiếm hoi còn lại, mà quên mất rằng chỉ một phần tử mốc thôi, đã có thể lây lan ra cả chiếc tủ lạnh.
Farhana: “Hóa ra tôi không phải nạn nhân.
Tôi là một kẻ đồng lõa.
Grrrr….”
Midori: Chúng ta là những kẻ đồng lõa để anh ta hủy hoại chúng ta.
Farhana: “Thời gian này, thú vị là mặc dù có rất nhiều việc phải làm, nhưng mọi thứ dường như trở nên trôi chảy và dễ dàng hơn.” Cô có đoán được vì sao không?
Xem thêm : Tự Truyện Adrea Pirlo – Tôi Tư Duy Là Tôi Chơi Bóng
Midori: Tôi gần đây cũng thường xuyên tập làm mọi thứ một mình. Tôi nghĩ rằng vì tôi không cần để ý đến cảm nhận của người khác cũng như kỳ vọng vào họ, mọi thứ trở nên thoải mái hơn với tôi.
Farhana: Đúng vậy. “Tôi đã lãng phí rất nhiều năng lượng để phàn nàn và làm suy kiệt niềm hạnh phúc bằng cách tự nghĩ ra những câu chuyện ám chỉ việc thiếu quan tâm của chồng như thế nào. Sự thoải mái và tự do dễ dàng đến với chúng ta khi bạn không kì vọng vào bất kỳ ai cả.”
Tôi: Farhana thân mến. Cô biết không, điều tệ hại nhất là, tôi ở đây, lắng nghe câu chuyện của cô, chửi bới gã đàn ông ấy, phẫn nộ vì những khoảnh khắc nghe theo con tim, mềm lòng đến mất lý trí của cô. Nhưng tôi cũng ở trong hoàn cảnh này, và thề có Chúa, tôi đang hành động và suy nghĩ y hệt cô.
Farhana: Tôi hiểu. Chúng ta đều là phụ nữ, chúng ta có những giác quan thứ sáu diệu kỳ để nhìn ra mọi dấu hiệu. Nhưng Chúa lại ban cho chúng ta trái tim nóng bỏng hơn bất kỳ loài sinh vật nào khác. Chúng ta bỏ quên lý trí và các dấu hiệu. Để nhận lại sự đau khổ. Vì vậy, tôi ở đây, kể lại câu chuyện của chính mình, từng chút một, với hy vọng giúp những quý cô khác vượt qua những tình huống tương tự một cách nhẹ nhàng và bình yên hơn.
Farhana: Điều cuối cùng. Cô gái, quyển sách cô đang cầm trên tay hoàn toàn nguyên vẹn và đẹp đẽ. Rồi, hãy lật mặt sau. Cô có thấy vết loang đó không?
Midori: Một vết loang kì lạ tôi đã phải kiểm tra lại để chắc chắn mình không làm ố quyển sách.
Farhana: Vết ố đó từ đâu đến không quan trọng. Quan trọng là dù có vết ố đó, quyển sách vẫn đẹp và hoàn hảo. Giá trị của quyển sách vẫn như vậy. Thậm chí, nó còn trở nên đặc biệt hơn khi ở cạnh những quyển sách khác.
Hãy biến những vết ố của cuộc đời trở thành trang sức hoàn hảo nhất cho cô. Và cô sẽ đẹp. Cô sẽ đặc biệt. Cô sẽ lại được yêu thương.
Midori Chan
Nguồn: https://reviewsach.info/
Danh mục: Văn Học