phong truyen thong hang khong

Một câu chuyện hay, chân thực về tình đồng nghiệp và nhiệt huyết với công việc, được lấy cảm hứng từ những nhân vật có thật.
Sorai, chàng phi công trẻ ra sức rèn luyện chăm chỉ để thực hiện ước mơ cháy bỏng từ bé là được lái chiếc phi cơ chiến đấu Blue Impulse. Nhưng một biến cố đã thay đổi tất cả. Anh buộc phải bắt đầu lại ở vị trị mới, ở nơi công tác mới – Phòng Truyền Thông thuộc Lực lượng Phòng vệ Trên không.
Ngay thời điểm khởi đầu, Sorai đã có cuộc chạm trán khá nảy lửa với Rika – cô phóng viên truyền hình mang tiếng khó ưa, có phong cách làm việc lạnh lùng được cử đến lực lượng để làm tin bài.
Vì tính cách này mà giữa Rika và mọi người ở phòng truyền thông hàng không luôn tồn tại một sự khó chịu vô hình, tưởng như sẽ chẳng bao giờ hóa giải được – Tình huống mà chúng ta cũng không phải là hiếm gặp khi bắt đầu làm việc với những cộng sự mới.
Không chỉ tập trung vào Sorai và Rika, cuốn sách còn khắc họa rất nhiều những nhân vật thú vị khác. Đó là,
– Trưởng phòng Sagisaka, tiền bối lớn tuổi nhất nhưng lại là người đưa ra những quyết định công việc táo bạo nhất.
– Trung sĩ Higa, “một con người không có hứng thú với chuyện thăng tiến, mà chỉ muốn đi theo con đường của mình”.
– Đại úy khó tính Katayama, người luôn muốn khẳng định bản thân để xứng tầm với đàn anh thủa mới vào nghề.
– Bộ đôi hay chòng choẹ nhau Thiếu tá Yuzuki và Maki, hai “chị em” có kỉ niệm khó quên từ thời học chung tại Học Viện Quốc Phòng.
V.v..
Những con người với cá tính, ẩn ức nội tâm, quan điểm, lý tưởng sống khác nhau. Nhưng sự chuyên nghiệp, khao khát được cống hiến và tình yêu công việc đã dần thu hẹp khoảng cách, khiến họ trở thành một đội ăn ý, làm việc bằng sự thấu hiểu đối phương.
Tiểu thuyết được sáng tác với mục đích để người dân hiểu hơn về Lực Lượng Phòng Vệ Trên Không Nhật Bản, đặc biệt là Phòng Truyền Thông của lực lượng. Đề tài không hề dễ dàng, khi có quá nhiều hiểu biết chuyên môn đặc thù cần truyền tải chính xác. Và Arikawa Hiro, như thường lệ, đã “chế biến” những nguyên liệu lý thuyết khô khan ấy thành những mẩu truyện lôi cuốn qua từng chương – Bằng việc lồng ghép, khai thác các góc cạnh tâm lí và câu chuyện của từng nhân vật, để độc giả không quên “nhân viên lực lượng cũng là những con người bình thường”. Cứng rắn, chuyên nghiệp đấy, nhưng cũng oà khóc ngay khi không thể kìm nén, dù là nam hay nữ. Và cũng có những buổi chung tiền liên hoan sau giờ tan ca, say xỉn đến quên lối về, vui vẻ đến nỗi người đọc cũng phải bật cười theo.
Nếu bạn cũng làm trong ngành truyền thông như tôi, thì sẽ càng đồng cảm hơn nữa với cuốn sách này, với cái cảm giác khi làm việc cùng những chiến hữu ăn ý, cùng nhau vượt qua nhiều thách thức, áp lực và tạo nên thành tích ấn tượng. Bên nhau trưởng thành bằng trải nghiệm công việc và có chung niềm tự hào là quãng thời gian rất đáng nhớ.
Một số trích dẫn yêu thích:
📝 Khi họ nổi điên lên, sự phục hồi cũng thấy rõ được bằng mắt thường. Nếu ngay từ đầu người ta đã cười nói “Không sao, không sao,” ta sẽ chẳng biết được họ đau đớn đến mức nào. Dẫu rằng làm gì có chuyện họ không tổn thương.
📝 Đừng làm mấy chuyện bướng bỉnh, không đi đâu cũng bị người ta coi là đồ vô dụng đó.
📝 Tùy tiện làm tổn thương kẻ khác là thấp hèn.
📝 Anh có biết là phải may mắn thế nào mới có thể làm việc với người mình muốn không hả? Anh nghĩ hạnh phúc đó có đến lần thứ ba nữa không?
📝 Nếu tức giận có thể giải quyết được vấn đề thì tôi nguyện tức giận. Chúng ta không nên phí sức như thế.
📝 Làm công việc truyền thông, sẽ có lúc ta gặp được những chuyện như vậy. Vào một thời điểm tưởng như khó tin, những chuyện tốt đẹp lại rất trùng hợp.
📝 Khi ta dồn toàn tâm toàn sức cho một kế hoạch, thần thánh cũng cảm động mà thổi giúp ta một chút gió chứ.
*Cuốn sách ra đời đúng vào thời điểm xảy ra trận sóng thần Tohoku năm 2011 nên tác giả đã hoãn phát hành và viết thêm một phần ngoại truyện ở cuối. Lấy bối cảnh là căn cứ Matsushima, nơi bị thiệt hại nặng nề sau thảm họa. Ở phần ngoại truyện này, nổi bật lên trong khó khăn và đau thương là tinh thần Nhật Bản bền bỉ và kiên cường, đáng ngưỡng mộ.