Câu nói trong Hương Mật tựa Khói sương

thumbnail
Rate this post

Đời người thường trôi đi qua hàng vạn câu chuyện, nhưng đôi lúc, chỉ một câu nói đơn giản đã đủ để chạm đến cảm xúc sâu thẳm trong lòng ta. Trong cuốn tiểu thuyết “Hương Mật tựa Khói sương”, chúng ta cùng lắng nghe những câu nói đầy xúc động, những lời tâm sự chân thành của các nhân vật. Hãy cùng nhau khám phá và cảm nhận những câu nói đầy ý nghĩa này.

“Vật đã tặng, không có ý định thu hồi, huống chi thứ ta để chỗ Cẩm Mịch tiên tử đâu chỉ có một cọng Phượng Linh. Nếu muốn trả thì trả hết tất cả, còn nếu không, dứt khoát đừng trả.”

Một tình yêu chân thành, từ tâm đến tâm, không đòi hỏi bất cứ điều gì để trả lại. Đó chính là cách Húc Phượng thể hiện tình cảm của mình đối với Cẩm Mịch. Ngay từ câu nói này, chúng ta có thể cảm nhận được sự chân thành và tận tâm của Húc Phượng đối với người yêu của mình.

“Ta không cần nàng làm người sống hay người chết của ta. Ta chỉ cần nàng làm người của ta.”

Tình yêu không phải là sự chiếm hữu hay kiểm soát. Húc Phượng đã thể hiện rõ điều này khi nói rằng, anh không muốn Cẩm Mịch trở thành vật sở hữu của mình, mà chỉ muốn Cẩm Mịch là người đồng hành, người mà anh có thể chia sẻ mọi điều trong cuộc sống.

“Cảm ơn chàng đã cho ta biết dược ý nghĩa cuộc đời trong cuộc sống nhỏ bé tầm thường này.”

Cuộc sống có thể nhỏ bé và tầm thường, nhưng khi có người đặc biệt xuất hiện, nó trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết. Câu nói này chứa đựng lời cảm ơn chân thành của Cẩm Mịch dành cho Húc Phượng, người đã làm thay đổi cuộc sống của cô.

“Nàng yên tâm, những tiên tử này dù có tốt đẹp đến cỡ nào cũng không thể nào bước vào trái tim ta được. Trời đất bao la, nữ tử dù nhiều, nhưng trong lòng ta chỉ có một người là đẹp nhất. Húc Phượng đời này chỉ cưới một người.”

Húc Phượng đã thể hiện tình yêu và trung thành của mình khi khẳng định rằng, dù có bao nhiêu người phụ nữ xinh đẹp xung quanh, chỉ có một người là đẹp nhất trong lòng anh. Điều này chứng tỏ sự kiên định và tận tâm của Húc Phượng đối với tình yêu của mình.

Cẩm Mịch: “Chúng ta có thể quay về như trước kia không?”

Húc Phượng: “Không thể nữa rồi! Hay là chúng ta bắt đầu lại từ đầu.”

Đôi khi, quá khứ không thể được quay lại và mọi chuyện đã thay đổi. Trong cuộc sống, chúng ta cần nhìn về phía trước và bắt đầu lại từ đầu. Điều này được thể hiện qua đoạn hội thoại giữa Cẩm Mịch và Húc Phượng, khi họ nhận ra rằng không thể quay về như trước, và chỉ có cách bắt đầu lại là điều khả thi.

“Ta cưới nàng. Chờ ta trở về, làm Hoàng hậu của ta có được không?”

Húc Phượng đã thể hiện sự yêu thương và quyết tâm của mình khi đề nghị cưới Cẩm Mịch và trở thành Hoàng hậu của anh. Đây là một hứa hẹn vĩnh cửu và cam kết tình yêu thật sự của Húc Phượng đối với Cẩm Mịch.

“Hoa đã nở, cửa sổ cũng đã mở, nhưng làm sao mới có thể nhìn thấy hắn?

Nhìn thấy hắn, nghe thấy hắn, nhưng lại không thể yêu hắn”

Câu nói này chứa đựng sự đau khổ và tuyệt vọng của một người không thể thấy một tình yêu đã rụng rời. Dù đã mở lòng và trở về, nhưng lại không thể yêu và nhận lấy tình yêu. Đây là tình cảm phức tạp và khó hiểu, thể hiện qua câu nói đầy lắng đọng này.

“Hoa nở, ta sẽ vẽ hoa

Hoa tàn, ta sẽ vẽ chính mình
Người đến, ta đương nhiên vẽ người
Người đi, ta sẽ vẽ một bức tranh hồi ức…”

Cuộc đời là một chuỗi những gặp gỡ và chia ly. Với những người quan trọng trong cuộc đời, ta sẽ vẽ bức tranh tình yêu và hồi ức trong lòng mình. Bức tranh này không chỉ là một hình ảnh mà còn là một cách để ghi nhớ và trân trọng những kỷ niệm đẹp.

“Hoàng Đế Phượng Linh trên trời dưới đất chỉ có một chiếc, ta để nó lại cho nàng, nàng còn không hiểu được hay sao?”

Húc Phượng đã thể hiện tình yêu và sự trân trọng đối với Cẩm Mịch khi khẳng định rằng, dù là vị hoàng đế Phượng Linh, anh chỉ để lại một chiếc cho nàng. Đây là một cách để anh thể hiện tình yêu sâu sắc và sự độc nhất với người mình yêu.

“Có một câu, chàng tin cũng được, không tin cũng được…Ta yêu chàng”

Tình yêu không phải chỉ là lời nói mà còn là sự cảm nhận và hành động. Điều này được thể hiện qua câu nói đầy cảm xúc này, khi Cẩm Mịch thể hiện tình yêu sâu sắc của mình đối với Húc Phượng, không quan trọng liệu anh có tin hay không.

“Để cho Mịch Nhi bất cứ lúc nào, bất kể ở đâu, chỉ cần ngẩng đầu là trông thấy đường về, nhớ đến phía cuối cầu vồng này có tòa nhà tường trắng ngói đen đơn sơ, còn có một người, còn có một Yểm Thú đang lặng lẽ chờ nàng.”

Đôi khi, giữa bao cuộc sống bộn bề, chỉ cần ngả mũi lên trời, tìm đến tình yêu và sự chờ đợi của người thương yêu. Đoạn hội thoại này chứa đựng sự lãng mạn và hy vọng của tình yêu, khi Cẩm Mịch biết rằng dù ở bất cứ nơi đâu, luôn có một người đang chờ đợi và yêu thương cô.

“Điều ta muốn thực không nhiều, chẳng cần nàng yêu ta sâu đậm, chỉ cần nàng mỗi ngày thích ta một chút, từng ngày rồi từng tháng, từng tháng rồi từng năm, từng năm cho đến hết cuộc đời. Có được không? Không ngại yêu ta đạm bạc, cầu yêu ta lâu dài.”

Tình yêu không cần phải lớn lao và sâu đậm, chỉ cần mỗi ngày đều có một chút tình cảm, từng ngày rồi từng tháng, từng tháng rồi từng năm. Đó là lời thề của Húc Phượng đối với Cẩm Mịch, thể hiện sự yêu thương và hy vọng về tương lai lâu dài của hai người.

“Cẩm Mịch, lòng ta nàng hiểu mà. Cho dù nàng giận ta, cho dù nàng oán ta, ta cũng kiên quyết không để nàng kết hôn với Dạ Thần”

Tình yêu thật sự sẽ không để cho người ta kết hôn với người mình không yêu. Húc Phượng đã thể hiện quan tâm và bảo vệ tình yêu của mình khi từ chối cho Cẩm Mịch kết hôn với Dạ Thần. Đây là một hành động chân thành và sẵn lòng hy sinh cho người mình yêu.

“Xuống địa ngục thì đã sao? Trong trời đất này, có thứ gì khiến Húc Phượng ta e ngại?”

Tình yêu thực sự không sợ bất kỳ thử thách nào, cả cảnh ngục cũng không làm dấy lên sự e ngại của Húc Phượng. Đây là lời tuyên bố vững chắc về tình yêu của anh, sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn và hi sinh cho người mình yêu.

“Ngay từ đầu, ta đã biết là ngươi cứu ta… Con thỏ kia, ta ngay lần đầu tiên trông thấy, liếc mắt một cái đã nhìn ra là ngươi, thế nhưng, ta làm như không biết… Bởi vì ta hiểu gặp lại chính là giết chóc, thế nhưng ta không hạ thủ được. Cho dù ngươi lừa ta, giết ta, cho dù ta mỗi thời mỗi khắc đều nhắc nhở chính mình phải hận ngươi, phải tự tay giết ngươi, nhưng là chỉ cần nhìn thấy mặt ngươi, cho dù đã hảo bày kế đến đâu nhưng trong chốc lát liền thất bại, không còn nghĩ tới. Ta chẳng những không hạ thủ, lại còn thường âm thầm chờ đợi để nhìn thấy ngươi, giống như trúng độc, ngay cả ta cũng tự xem thường chính mình…”

Có những tình yêu không thể hiểu được và không thể né tránh. Đoạn hội thoại này chứa đựng tình yêu mù quáng và phức tạp của Húc Phượng đối với Cẩm Mịch. Dù đã biết là gặp lại sẽ gây ra sự đau khổ, nhưng anh không thể không chờ đợi và tình yêu của anh không thể nào né tránh.

“Đêm đó, ta không có say… Giả say với ngươi, ôm ngươi, ôm ngươi thật chặt, có ngươi lại làm cho ta thực sự say. Ta thì thầm thỏa mãn, chỉ nguyện vĩnh viễn sánh cùng thiên địa. Dường như vô luận ân oán gì cũng chỉ như mây khói thoảng qua, ý niệm trong đầu như thế khiến ta kinh sợ, khiến ta thống hận chính mình, thống hận chính mình vì ngươi mềm lòng đến ngay cả tính mạng, tôn nghiêm cũng có thể vứt bỏ.”

Tình yêu có thể khiến con người không còn phân biệt được thực và giả. Húc Phượng đã thể hiện tình yêu và sự tận tâm của mình trong câu chuyện khi nói rằng, dù có giả vờ say với Cẩm Mịch, anh vẫn thấy thỏa mãn và muốn sánh bước vĩnh viễn cùng người yêu. Tình yêu đã thay đổi cuộc sống của anh và khiến anh sẵn lòng hy sinh tất cả.

“Ta cố ý gọi tên Tuệ Hòa, chính là muốn nhắc nhở chính mình không thể bị ngươi mê hoặc. Nhưng là, khi chạm được vẻ mặt cô đơn trong nháy mắt của ngươi, thấy bước chân lộn xộn khi ngươi rời đi, tâm ta lại đau, ngay cả hô hấp cũng đau, ta hận không thể đuổi theo nói với ngươi, không phải như ngươi nghĩ.”

Tình yêu thực sự có thể làm con người mất đi lý trí và lòng tự trọng của mình. Húc Phượng đã thể hiện sự đau khổ và hối tiếc của mình khi không thể đuổi theo Cẩm Mịch sau khi cô rời đi. Dù đã cố gắng gọi tên Tuệ Hòa để nhắc nhở bản thân, nhưng tình yêu đã làm anh mất đi lý trí và không thể lìa xa người mình yêu.

“Ngày đó, ngươi một mình tiến U Minh, ngươi lại nói với ta ngươi yêu ta. Ta nhất thời tim cũng ngừng đập, tuy là sợi tóc trên đầu cũng biết đấy là một lời nói dối, nhưng là ta lại tin, giống như uống rượu độc giải khát. Trong miệng ta mặc dù châm chọc ngươi. Nhưng từ đáy lòng lại vì những lời này của ngươi mà ấm lòng.”

Tình yêu có thể khiến ta tin vào những điều không thể. Cẩm Mịch đã thể hiện tình yêu của mình đối với Húc Phượng bằng những lời tỏ tình trong một lúc đầy nguy hiểm. Dù biết rằng đó chỉ là một lời nói dối, nhưng Húc Phượng lại tin vào tình yêu và cảm thấy ấm lòng.

“Ta bức chính mình nói với ngươi lời cay độc, ta nói với ngươi: ‘Ngươi nói yêu ta một lần nữa xem, ta sẽ lập tức giết ngươi. Nói lần nào, róc thịt lần đó!’ Thực ra ta biết, chỉ cần ngươi nói lại lần nữa, ta dù gặp chuyện gì cũng sẽ vứt bỏ, liều lĩnh, không từ thủ đoạn mà buộc chặt ngươi bên người, cừu hận sâu đến đâu cũng sẽ quên… Thế nhưng, ngươi đi rồi, ngươi sao có thể cứ đi như thế chứ?”

Tình yêu có thể khiến con người trở nên cay độc và đau đớn. Húc Phượng đã thể hiện sự mất kiểm soát của mình và cảm xúc trái ngược khi đe dọa Cẩm Mịch rằng sẽ giết người nếu cô nói yêu anh. Dù biết rằng nếu Cẩm Mịch nói lại, anh sẽ vứt bỏ mọi thứ, nhưng khi cô thực sự rời đi, anh không thể chấp nhận được.

“Thấy ngươi hóa thành một mảnh sương hoa bốc hơi mà đi… Ta đã tưởng rằng ta sẽ chết. Đã từng bị ngươi một đao xuyên tim cũng không đau như thế… Nhưng là, ta lại không chết… Vì sao ngươi lần nào cũng phải nhẫn tâm như vậy?”

Tình yêu có thể khiến con người không biết làm thế nào để sống tiếp sau những đau khổ và chia lìa. Húc Phượng đã thể hiện sự khó chịu và cảm xúc trái ngược khi thấy Cẩm Mịch biến mất. Dù đã từng trải qua đau đớn không thể tả, nhưng anh lại không thể chết đi. Anh không hiểu vì sao Cẩm Mịch luôn phải nhẫn tâm như vậy dù đã biết anh yêu cô.

“Nghe hắn nói một mình như vậy, ta không biết cảm nhận ra sao, chỉ cảm thấy hận không thể ngay lập tức biến thành một quả bồ đào để làm hắn vui lên.”

Tình yêu đôi khi cũng chứa đựng sự hận thù và phản bội. Cẩm Mịch đã thể hiện cảm xúc tiêu cực của mình khi nghe Húc Phượng nói một mình. Dù không biết cảm nhận của mình như thế nào, nhưng cô cảm thấy hận không thể biến thành một quả bồ đào để làm Húc Phượng vui lên.

“Hóa ra, ta thực ra là một giọt lệ trong mắt chàng ngay từ đầu, đã định trước phải chia lìa…”

Đôi khi, cuộc sống đã định trước và chia lìa người yêu. Cẩm Mịch đã thể hiện sự tiếc nuối và chấp nhận khi biết rằng mình chỉ là một giọt lệ trong mắt Húc Phượng, và cuộc tình của hai người đã định trước phải chia lìa.

Những câu nói trong tiểu thuyết “Hương Mật tựa Khói sương” đã cảm nhận và thể hiện những tình cảm chân thành và sâu sắc. Đó là những lời tâm sự và hy vọng của những người yêu nhau trong cuộc sống. Chúng ta hãy cùng tìm hiểu và cảm nhận những câu nói này để hiểu thêm về tình yêu và cuộc sống thực. Review Sách