Fangirl của Rainbow Rowell

Tớ đã đọc xong fangirl và ngay lập tức phải lọc cọc bò dậy để mà viết ra những dòng này, bất chấp việc con số 01:14 hiển thị trên điện thoại đang thống thiết kêu gào với tớ rằng ngủ ngay đê cho tao. Lâu rồi mới có một cuốn sách khiến tớ cảm thấy thân thuộc và đồng cảm ở một mức độ cao đến kì quặc như thế, với những điều kì quặc như thế.
Thành thực mà nói, “Fangirl” không phải một quyển sách xuất thần đỉnh cao hay kiệt tác văn học nào cả (mà đúng ra thì tớ cũng chẳng cần lắm mấy cái đấy), nó đơn thuần chỉ là một quyển tiểu thuyết tình cảm lãng mạn đáng yêu, với một cô nàng mọt sách ưa viết lách (mà viết cũng đỉnh lắm đó chứ!) và một anh chàng chín chắn ấm áp như môt đống lửa trại di động. Tình yêu của họ khá quắn quéo dễ thương dù đoạn đầu có hơi khiến tớ phải đảo mắt nhún vai một chút và đoạn giữa thì cưỡi tên lửa phi hơi nhanh. Cuốn sách đi theo mạch truyện tuyến tính đơn giản, lời văn nhẹ nhàng hài hước. Nửa đầu có hơi lan man nhưng nửa sau lại gọn ghẽ hơn nhiều. Những nhân vật được đầu tư vừa đủ để không quá một chiều, ngoại trừ nhân vật người mẹ cứ như được tác giả sinh ra để chọc tức người đọc chơi vậy. Cái duy nhất tớ hơi không thích lắm là những trường đoạn hơi dài trích từ tác phẩm yêu thích của Kath và từ những fanfic của Kath, nó khiến tớ đôi khi hơi bối rối vì chẳng hiểu cái gì với cái gì. Nhiều trích đoạn có ý nghĩa tiếp nối hoặc ẩn dụ, nhưng nhiều trích đoạn tớ chẳng hiểu cho vào để làm gì.
Fangirl – Rainbow Rowell – Jane's world
Và… hết rồi, tớ chỉ cảm nhận được có nhiêu đó thôi. Chắc tớ đã xa rời văn học lãng mạn cho tuổi trẻ quá lâu, mấy dây thần kinh cảm xúc cũng đã thắt thành nơ bướm với nhau cả rồi. Vậy thì điều gì đã khiến tớ thấy thân thuộc đồng cảm đến thế? Chỉ một từ thôi, FANFIC!
Chẳng giấu gì các bác chứ hồi còn là một cái chiếu, vào cái độ tuổi sinh viên đương xuân thì mơn mởn y như nữ chính Cath, tớ cũng từng trải qua những việc giống như vậy. Không không, ý tớ không phải chuyện yêu đương hay bất hòa với em gái hay rắc rối với phụ huynh, mà là việc sáng tác fanfic boylove ấy. Tớ đã từng viết khá nhiều fanfic, đã từng đăng chúng lên mạng và cũng từng trải qua một vài chuyện sinh nghề tử nghiệp gần như cô nàng Cath rồi (khác biệt nằm ở chỗ cô ấy đã ở bậc đại thần rồi, còn tớ thì nhỏ xíu nhỏ xíu thôi, vì cổ đam mê mãnh liệt hơn tớ nhiều). Tuy đã ngừng viết fanfic một khoảng thời gian khá lâu rồi, nhưng tớ vẫn chưa hề quên những niềm vui cũng như nỗi buồn mà công việc không lương lại có phần kì quặc ấy mang lại. Tớ hiểu cảm giác khi ta quá yêu một thế giới hay một nhân vật giả tưởng nào đó tới mức sẵn sàng viết lên một câu chuyện mới để thỏa mãn mong ước bản thân. Tớ hiểu cái cảm giác phấn khích khi được sắp xếp những nhân vật tuyệt vời đã có sẵn vào cái bối cảnh đã có sẵn (cũng tuyệt vời chẳng kém) theo cách của riêng mình, tựa như đang chơi đồ hàng trên trang giấy (thực ra là trang Word). Tớ như thấy lại những lần vò đầu bứt tai để sắp xếp lại dòng thác ý tưởng tuôn ra như thuỷ điện xả lũ, cũng như những lần bí lù chẳng rặn ra nổi con chữ cóc khô nào. (À ừ, giống như Kath, tớ cũng từng viết những cảnh cấm trẻ em không hề giả trân chỉ bằng trí tưởng tượng của mình, với tư liệu học tập là những cảnh cấm trẻ em hoa hòe hoa sói cũng không hề giả trân của người khác). Tớ vẫn nhớ cảm giác khi có ai đó xa lạ đọc những dòng tớ viết, bình luận rằng họ muốn đọc thêm nữa, và rằng tớ đừng có đào hố xong bỏ đó. Thậm chí khi Kath gặp khó khăn trong việc viết một tác phẩm độc lập của riêng cô tớ cũng không thể không có chút đồng cảm, vì tớ biết một khi đã quen với những điều có sẵn tuyệt vời như vậy, ta sẽ cảm thấy mọi điều mình tự tạo ra mới bé nhỏ tầm thường làm sao. Theo dõi chặng đường viết fanfic của Kath giống như đang nhìn lại một chặng đường mình đã từng đi qua. Dẫu so với Kath thì độ nổi tiếng trong fandom, sự đam mê và mức độ tận tụy kính nghiệp fanfic của tớ chẳng thấm vào đâu, nhưng tớ vẫn bắt gặp mình cười toe toét khi đọc tới những dòng ấy.
Kath là một tác giả fanfic rất may mắn, may mắn đến nỗi là tớ thấy ghen tị. Cô có người em gái sinh đôi cùng sáng tác với mình, là độc giả trung thành của mình, sau này cô cũng có.cả cậu bạn trai Levi luôn luôn ủng hộ cô mà chẳng hề miễn cưỡng. Xét đến việc loại hình fanfic mà Kath viết đang miêu tả tình cảm của hai cậu con trai, thì một anh người yêu phải tâm lý và dễ thương tới mức độ nào mới thấy thật sự thích thí khi nghe bạn gái mình ngồi đọc lại chính tác phẩm của cô ấy nhỉ? Tớ rất thích những đoạn như vậy, khi Levi ngồi xuống cạnh bên và bảo Kath hãy đọc cho anh nghe fanfic của cô. Với tớ thì chúng ấm áp và thú vị hơn bất cứ những cử chỉ thân mật nóng bỏng nào. Không biết ủy ban nhân dân phường tớ có phát anh nào na ná anh Levi ở khoản này hay không, nếu có thì tớ sẽ phi ra xếp hàng bốc số ngay chứ chẳng ngồi đây gõ chữ lọc cọc như thế này nữa.
Nếu cậu cũng giống tớ, hãy thử cùng đồng cảm với cô nàng Kath này một lần xem sao? Còn nếu không thì cậu vẫn có cả một câu chuyện tình cảm đáng yêu cute hột me đang vẫy gọi trong cuốn sách này đấy. Đi đâu cũng chẳng thiệt mà, phải không?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *