CÂU LẠC BỘ DUMAS – ARTURO PÉREZ-REVERTE

Rate this post

Thứ nhất, tôi khẳng định luôn, Pérez-Reverte chắc chắn là độc giả trung thành của Sir A. Conan Doyle, ông đã đẻ ra hẳn một nhân vật trong tiểu thuyết của mình tự xưng tên Irene Adler, và địa chỉ ghi trên hộ chiếu là “221B, phố Baker”.

Thứ hai, Pérez-Reverte hẳn nhiên phải là kẻ bị ám ảnh bởi thế giới sách cổ, bằng cách không thể tuyệt hơn, đưa ra dẫn chiếu đến cuốn sách kỳ bí nhất về thế giới sách (cổ; cũ): nhắc về Sư huynh William xứ Baskerville (Tên của đóa hồng).

Thứ ba, chúng ta lại, ngay lập tức, có thể khẳng định tiếp: Umberto Eco đã thực hiện một cú vẫy tay thành kính về phía Sir A. Conan Doyle bằng cách đặt tên nhân vật: William xứ Baskerville dựa trên nhan đề cuốn tiểu thuyết Con chó của dòng họ Baskervilles (The Hound of the Baskervilles).

Chúng ta có một vòng tròn: Sir A. Conan Doyle <=> Umberto Eco <=> Arturo Pérez-Reverte <=> Sir A. Conan Doyle…

Những điều trên trở thành những mặt trọng yếu nhất của tác phẩm: trinh thám & thế giới sách. Nhưng nó lại mang cái nhan đề gắn tên Dumas, Dumas cha, vậy là sao? Ah ha, chỗ này mới là kinh khủng, nó nói đến cái thú “bệnh hoạn” ;p của giới sưu tầm sách: bản thảo viết tay & thủ bút của tác giả. Có một nhóm người hâm mộ Dumas cha, sở hữu bản thảo viết tay tác phẩm Ba người lính ngự lâm của chính Dumas, và mỗi người trong nhóm chia nhau giữ một trang bản thảo đó. Chúng ta sẽ được gặp phiên bản Milady mới, người phụ nữ vạn nhân luyến năm xưa sống lại dưới hình hài ả đàn bà hiện đại tàn nhẫn hơn, mưu mô hơn, nhưng mức độ quyến rũ thì chẳng giảm đi chút nào.

Mà ôi thôi, bỏ qua bỏ qua những điều vớ vẩn ấy đi, tính trinh thám của cuốn sách này gần như có thể kết luận = 0; những gì liên quan đến Dumas cha và Ba người lính ngự lâm cũng rất hời hợt linh tinh.

Nhưng “thế giới sách cổ” trong CLB Dumas, dù mang nhiều xu hướng “điêu trá”, lại có tính thực tế rất cao và để lại dấu vết lớn. Tôi đặc biệt ấn tượng với Pedro & Pablo nhà Ceniza, hai anh em chuyên phục chế sách cổ ở thành Madrid, đồng thời là những gã làm giả sách cổ đỉnh nhất thế giới, đến mức gần như không thể bị phát hiện, dẫu là chuyên gia.

Câu chuyện về sách cổ & những thứ liên quan trong CLB Dumas đã một lần nữa chứng minh: sách không phải chỉ để đọc, sách còn mang giá trị vật chất, quyền sở hữu, cảm giác sờ nắn, vuốt ve, mân mó, etc. Chẳng phải thế sao, hỡi những kẻ mua sách điên cuồng và luôn thèm muốn cảm giác sở hữu?

(Trần Hùng)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *