Lịch sử Cần Thơ

thumbnail
Rate this post

Có một thời điểm lịch sử hình thành vùng đất Cần Thơ từ năm 1739, với tên gọi Trấn Giang. Vùng đất này đã tồn tại từ thời cổ đại trong quá trình hình thành vùng Châu thổ sông Cửu Long. Sau khi thuộc sở hữu của thực dân Pháp vào năm 1876, huyện Phong Phú (Trấn Giang xưa) và một phần huyện An Xuyên và Tân Thành đã được tách ra để thành lập hạt Cần Thơ.

Theo các truyền thuyết, tên gọi Cần Thơ có lịch sử từ thời vua Nguyễn Ánh. Khi Chúa Nguyễn Ánh đi qua sông Cần Thơ, ông đã cảm nhận được vẻ đẹp của sông và quyết định đặt tên là Cần Thơ. Cũng có truyền thuyết cho rằng tên gọi Cần Thơ bắt nguồn từ việc trồng rau cần và rau thơm nhiều ở bờ sông Cần Thơ.

Cần Thơ từng là trung tâm của khu vực châu thổ sông Cửu Long. Nơi đây có vị trí địa lý thuận lợi cho giao thông, thương mại, công nghiệp và quân sự. Do vậy, nhiều người thường quen gọi Cần Thơ là Tây Đô – thủ đô miền Tây. Truyền thuyết cho rằng người xướng gọi đầu tiên Cần Thơ là Tây Đô là nhà văn Phạm Quỳnh vào năm 1919.

Đến khi Pháp đô hộ, Cần Thơ được lập thành tỉnh và từng có nhiều thay đổi trong địa giới hành chính. Năm 1992, tỉnh Cần Thơ được tái lập sau khi tách từ tỉnh Hậu Giang và từ đó trở thành một trong những tỉnh phát triển ở miền Tây.

Dù có những truyền thuyết và ý kiến khác nhau về nguồn gốc và tên gọi của Cần Thơ, thì với lịch sử lâu đời và vị trí quan trọng trong khu vực, Cần Thơ đã trở thành một thành phố phồn vinh và đáng tự hào của người dân miền Tây.