Ix- Bàn Về Chiến Tranh Và Hoà Bình

thumbnail
Rate this post

Muốn sáng tạo hòa bình trong thế giới, muốn kết thúc chiến tranh, phải có một cách mạng trong cá thể, trong bạn và trong tôi

Trong bối cảnh hiện tại, khi thế giới đang chứng kiến sự hỗn loạn chính trị và những khủng hoảng, chúng ta đặt câu hỏi: Làm thế nào chúng ta có thể giải quyết được tình trạng này và chặn đứng cuộc chiến tranh đang rình rập? Có phương pháp nào cá nhân có thể thực hiện để ngăn chặn sự xảy ra của chiến tranh?

Krishnamurti, một người có nhiều kinh nghiệm và nuôi dưỡng tri thức sâu rộng, đã đưa ra quan điểm rằng chiến tranh chỉ là một diễn biến của trạng thái tâm lý của chúng ta, là kết quả của những hành động hàng ngày của từng cá nhân. Vì vậy, ông khẳng định rằng chúng ta chịu trách nhiệm cho chiến tranh và chúng ta cũng có khả năng ngăn chặn nó.

Krishnamurti lần đầu tiên nhận thức được trách nhiệm cá nhân trong cuộc chiến tranh qua cuộc trò chuyện với một phụ nữ Mỹ. Bà này đã mất đi một người con trai trong thời gian chiến tranh. Krishnamurti gợi ý rằng, để cứu cậu con trai còn lại, bà phải thay đổi chính mình, từ bỏ tham vọng và vật chất, không tìm kiếm quyền hành và sự thống trị. Tuy nhiên, bà không thể thực hiện điều này và cuối cùng phải chịu trách nhiệm cho sự mất mát của cậu con trai.

Krishnamurti cho rằng, xã hội là kết quả của sự tương tác giữa từng cá nhân. Vì vậy, nếu chúng ta muốn thay đổi xã hội, chúng ta phải thay đổi trong sự tương tác của chúng ta. Chế độ pháp lý và áp lực từ bên ngoài không thể tạo ra sự thay đổi xã hội, trong khi bên trong chúng ta vẫn tiếp tục theo đuổi tham vọng và sự thống trị. Thay đổi chính từ bên trong chúng ta là cần thiết để tạo ra hành động ngoại vi thích hợp. Chúng ta phải thấy rõ những nguyên nhân tạo ra chiến tranh và thay đổi bản thân để không tạo ra những cuộc chiến tranh khác.

Để sáng tạo hòa bình trong thế giới này và ngăn chặn chiến tranh, chúng ta cần có một cuộc cách mạng tâm hồn, trong từng cá nhân. Cuộc cách mạng kinh tế không thể hoàn toàn hiệu quả nếu không có cuộc cách mạng bên trong. Chúng ta cần một cuộc cách mạng tâm hồn để kết thúc đau khổ, nghèo đói và chiến tranh. Tuy nhiên, không nhiều người trong chúng ta sẵn lòng đối mặt với cuộc cách mạng tâm hồn. Chúng ta thường thảo luận về hòa bình, thành lập pháp luật, tạo ra tổ chức mới như Liên Hiệp Quốc và nhiều hơn thế nữa. Nhưng chúng ta không thể tìm ra hòa bình nếu chúng ta không từ bỏ vị trí, quyền lực, tiền bạc và sự ích kỷ của chúng ta. Phụ thuộc vào người khác để mang lại hòa bình cho chúng ta là vô lý. Không ai sẽ trao tặng chúng ta hòa bình, chỉ có thay đổi phía bên trong chúng ta mới có thể dẫn đến hành động phía bên ngoài. Thay đổi phía bên trong không nghĩa là rút lui khỏi hành động phía bên ngoài, mà là có suy nghĩ đúng và hiểu rõ về chính mình. Chỉ khi hiểu rõ về chính mình, chúng ta mới có thể đạt được hòa bình.

Để kết thúc chiến tranh bên ngoài, chúng ta phải kết thúc chiến tranh bên trong chính mình. Điều này không chỉ là việc đồng ý bằng lời nói mà không có ý nghĩa thực sự. Chiến tranh và đau khổ của thế giới không thể ngăn chặn bởi sự đồng ý ngẫu nhiên của chúng ta. Chúng chỉ có thể ngăn chặn bằng cách nhận ra sự hại và trách nhiệm của chúng ta, thay vì giao phó cho người khác. Chúng ta phải nhìn thấy đau khổ và hiểu rõ khẩn cấp của hành động ngay lập tức. Khi chúng ta có nhận thức như vậy, chúng ta sẽ tự thay đổi chính mình và hòa bình sẽ đến khi từ bên trong chúng ta được an lành và sống hòa hợp với những người xung quanh.

Hòa bình không chỉ là một khái niệm trừu tượng, mà nó được tạo ra từ sự phong phú của tâm hồn. Hòa bình không thể được tạo ra bởi cái trí, vì cái trí luôn tìm kiếm sự sao yên lặng và an toàn. Hòa bình chỉ có thể hiện diện khi có tình yêu. Hòa bình không thể đạt được thông qua tư duy và kiểm soát, và cũng không thể bị ràng buộc bởi quy tắc hay giáo điều. Chúng ta cần hiểu rõ vẻ đẹp và điều này sẽ dẫn đến hiểu rõ về tình yêu. Chúng ta cần sáng tạo vẻ đẹp quanh chúng ta, từ cách chúng ta mặc quần áo, đi lại, ngồi nằm, ăn uống. Chúng ta phải có một nhận thức nhạy bén và tinh tế về vẻ đẹp để không bị cuốn trôi bởi sự xấu xa trong thế giới.

Hòa bình không được tạo ra bởi cái trí, không được tạo ra bởi sự lý luận hay những giáo điều có tổ chức. Hòa bình chỉ có thể hiện diện khi có sự hiểu rõ về tình yêu và vẻ đẹp. Điều này không thể được định nghĩa hay diễn tả bằng những từ ngữ, mà chỉ có thể hiểu rõ khi cái trí yên lặng. Hòa bình không nằm trong tầm kiến thức và từ ngữ, mà nó được tạo ra từ tâm hồn giàu có và nhạy cảm.

Chúng ta cần sáng tạo một bầu không khí của vẻ đẹp quanh chúng ta, từ khi chúng ta còn nhỏ. Chúng ta cần nhận biết ý nghĩa của vẻ đẹp qua cách chúng ta nói chuyện, sử dụng từ ngữ và cử chỉ của chúng ta. Khi chúng ta trưởng thành, chúng ta sẽ gặp gỡ những thứ xấu xa của cuộc sống nhưng nếu tâm hồn của chúng ta không được xây dựng sự nhận biết về vẻ đẹp, chúng ta sẽ dễ dàng bị cuốn vào dòng chảy khủng hoảng của thế giới. Chúng ta sẽ bị trói buộc bởi nỗ lực tìm kiếm hòa bình thông qua cái trí và bị mắc kẹt trong mạng lưới của từ ngữ và tưởng tượng.

Hòa bình không thể được đạt được bằng cách theo đuổi nó, mà chỉ có thể hiện diện thông qua sự nhìn ngắm và sự nhạy cảm đến những xấu xí và đẹp đẽ trong cuộc sống. Hòa bình không phải là điều nhỏ nhen và bị tạo ra bởi cái trí, mà nó tồn tại trong thịnh vượng và trầm lặng của tâm hồn.