Một cuốn sách hay nhưng lại không thấy tái bản, không hiểu rõ vì nguyên nhân gì nữa, nhưng chắc cũng chung số phận với vô số các cuốn sách hay khác. Độ hót của cuốn sách thì miễn bàn, chỉ cần đăng lên là có hàng trăm người đòi mua. Một cuốn sách chỉ đem lại nhiều điều kinh khủng và đau lòng hơn là đem lại niềm vui, cớ sao nhiều người lại tìm đến thế ? Đầu năm định tìm cuốn sách nào có nội dung vui tươi để đăng bài góp vui nhưng lại bập vào cuốn sách này.
- Review Sách: DTV eBook – Mượn Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW
- Review Sách: Các Liệu Pháp Chăm Sóc Da Hoàn Hảo
- Review Sách – Đánh giá tiểu thuyết “Thiên Kim Trở Về”
- Dịch vụ vận chuyển của Kiki: Hãy bay bằng trái tim, dẫu có vấp ngã nhiều lần
- Review Sách: Sống như hoa mùa hạ, chết như lá mùa thu
Cuốn sách gồm rất nhiều câu chuyện, mỗi câu chuyện mang lại cảm giác đau đớn cực độ, Tôi phải cố hết sức mới viết ngắn lại, mà vẫn không hết được suy nghĩ. đành vậy thôi vì đây là cảm xúc nghĩ đâu viết đó chứ không phải một bài thi văn viết dài mấy trang liền để phân tích từng chi tiết từng câu chuyện
“Không thể nào quên” cũng đúng thôi, xuyên suốt các câu chuyện là nạn bạo hành, cưỡng hiếp, bạo lực, sự mù quáng của cách mạng, Những người chồng, đàn ông tàn nhẫn và độc ác, gia đình lạnh lùng. các số phận của người phụ nữ trong tác phẩm thật bi thảm,làm sao họ vượt qua được khi sống trong môi trường như vậy, họ là nạn nhân của Cách mạng văn hóa, Hồng Vệ Binh, các cuộc đấu tố, hán gian, chính trị gia biến chất. Điều buồn cười là lúc nào cũng nhắc tư tưởng Mao chủ tịch làm tôi liên tưởng đến mấy câu nhại của Tuyền Béo và Hồ Bát Nhất trong ma thổi đèn.
Xem thêm : Thao Túng Tâm Lý: Mở Mắt Ra Với Những Chiêu Thức Lạm Dụng Tâm Lý
Quên sao được khi những bé gái phải tan cửa nát nhà. Tuổi thơ đáng được hưởng hạnh phúc lại chứng kiến cha mẹ bị đấu tố phải đi cải tạo và đi tù rồi từ đó cuộc đời phải nếm trải cay đắng long đong.
Không bị đấu tố nhưng cô gái Hồng Tuyết bị cha ruột cưỡng bức từ ngày qua tháng nọ, em phải cố tình gây ra căn bệnh cho mình để được vào bệnh viện, để được một đêm ngủ ngon giấc và trốn tránh căn nhà địa ngục của mình, nơi có người cha thú đội lốt người, một người mẹ nhu nhược, che dấu tội ác để gia đình được yên ổn, Sau cùng em phải lìa đời vì căn bệnh nhiễm trùng máu do em tự gây ra.
Một xã hội điên cuồng và hỗn loạn qua câu chuyện cuộc đời của Thạch Lâm. Một người con của viên tướng bên thua cuộc, gia đình ly tán phải trốn chạy với người dì. May mắn khi cô được ở chung với gia đình tốt bụng lớn lên học giỏi nhưng bóng ma quá khứ vẫn không buông tha cô chỉ vì cô là người con của bên thua cuộc, bị bạn bè cùng trang lứa xỉ nhục, và gia đình bị Hồng Vệ Binh tra tấn, bản thân cô bị đầy ải đến các khu “kinh tế mới” dẫn đến bệnh tâm thần nhưng vẫn không thoát khỏi nanh vuốt độc ác những những gã độc ác dã man. Cộ bị họ cưỡng bức một cách dã man : ” thân thể Thạch Lâm đầy những vết sẹo do bị cắn, một phần núm vú bị nhai nát và môi âm hộ bị rách. Phần cổ tử cung cùng âm đạo đều bị tàn phá nghiêm trọng và bác sĩ gắp ra một cành cây từ tử cung của cô. Các bác sĩ không xác định được cành cây đó đã ở trong tử cung của cô bao lâu”
Xem thêm : Phân tích truyện ngắn “Đời Thừa” của Nam Cao
Còn rất nhiều mảnh đời nghiệt ngã như người mẹ sống trong bãi rác hàng ngày nhìn lén con trai để khỏi làm phiền người con trai giàu sang. Người đàn bà đợi chờ chồng mòn mõi 45 năm . Người mẹ treo cổ tự vẫn vì những đứa con gái bị những kẻ xưng danh là người của đảng cưỡng bức trong cái trại học tập.. Những người phụ nữ đau đớn mất con trong cơn động đất….
Đọc xong cuốn sách và gấp lại nhưng trong lòng lại tràn đầy đau đớn và phẫn nộ, Những kẻ gây ra cách mạng văn hóa. Hồng Vệ Binh, các cuộc đấu tố bất nhẫn vẫn sống an nhàn không bị hề hấn gì. Chỉ những bé gái như Thạch Lâm, Hồng Tuyết, Hoa Nhi .. phải chịu đựng, ai sẽ trả lại công bằng và tuổi thanh xuân cho các em, Không, không có phán xét nào cả, bánh xe thời gian đã ghiền nát những vết tích nhưng dấu ấn sẽ khó mà xóa phai mờ,
Hân Nhiên đúng là Hảo nữ Trung Hoa. “Vào thời điểm đó ở Trung Quốc, tôi có thể bị bỏ tù vì dám viết ra những chuyện như thế”. Thật nực cười khi viết ra những điều xấu xa lại bị bắt bỏ tù, nếu bà không nhanh chân tới Luân Đon để xuất bản cuốn sách thì tôi nghĩ số phận bà cũng như những người phụ nữ trong những câu chuyện bà kể. Sự nổi loạn và phơi bày sự thật trần trụi là không thể chấp nhận trong xã hội Trung Hoa
( Vô Tình review )
Nguồn: https://reviewsach.info/
Danh mục: Reviews